Cô lại rút ra một bản <*Tâm lý học>, tiện tay mở ra, cũng là có dấu vết đã đọc qua.
Chữ bên trên rồng bay phượng múa, cô trầm mặc một hồi, sau đó lật hết toàn bộ bộ sách tâm lý học của anh ra, phát hiện có một số phần đã được đọc lướt, có phần được đọc rất kỹ càng, nhưng tất cả đều được chủ nhân lật qua.
Ngồi thật lâu ở đó, trong đầu cô trống rỗng, không biết tại sao lại nhớ tới lá thư Tiêu Nhạc đã từng viết.
Thật ra thì trong lá thư của anh đã sớm để lộ ra việc anh biết rõ mình như lòng bàn tay, luôn luôn theo dõi tâm tư của mình.
Cô xoa xoa cặp giò ê ẩm, miễn cưỡng vịn tủ sách đứng lên.
Lúc xoay người lại, cô nhìn thấy Tiêu Nhạc đã tỉnh, cặp mắt đỏ ngầu mở lớn im lặng nhìn cô.
“Chuyện gì?” Cô có chút không hiểu.
“Nước sôi.” Cổ họng anh bị viêm, hiện giờ lại mới ngủ dậy, khàn khàn gay gắt.
Diệp Ninh ngẩng đầu nhìn lên, ừ ha, nước sôi sùng sục. Cô vội vàng chạy qua, mở nắp nồi, vặn nhỏ lửa lại.
Tiêu Nhạc vén mềm lạnh ra, xuống giường, mang dép vào, đi tới bên người cô.
Diệp Ninh đang vặn nhỏ lửa, bị anh ôm lấy eo từ phía sau.
Tay của anh đặt ngang hông cô, nơi đó liền nhạy cảm, nóng lên.
Diệp Ninh nấu xong mì nhưng vẫn đứng ở đóm không nhúc nhích, cũng không lên tiếng.
Hơi thở anh nóng hổi, mang theo chút mùi thuốc lá, cứ như vậy vòng tay ôm cô. Trong đầu cô đần độn u mê, không nghĩ ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-an-hinh/1488763/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.