Sau khi xuống thuyền, Diệp Ninh không biết mình bị mạo hiểm dọa sợ, hay là bị Tiêu Nhạc làm kinh hoàng, hai chân cô mềm nhũn ra, bước một bước lên bờ, thiếu chút nữa vấp ngã tại chỗ.
Thấy cô ngã như vậy, một lớn một nhỏ hai người vội vàng đỡ cô.
Cô cười khổ, miễn cưỡng đứng thẳng: “Tôi không sao.”
Tiếp đó, mọi người về phòng của mình thay quần áo, sau đó cùng nhau tới nhà hàng dùng cơm. Lần này phí chi tiêu hoạt động trại hè không ít, cho nên tiêu chuẩn nhà hàng tạm được, món ăn phong phú, ngay cả nguyên liệu thức ăn tương đối mắc tiền giống như cá hồi cũng có.
Kể từ khi Diệp Ninh thiếu chút nữa bị té ngã, Tiêu Nhạc vẫn nắm tay cô, bây giờ để cô ngồi xuống, còn mình thì dẫn theo Nam Nam cầm dĩa đi lấy đồ ăn.
Người trong nhà hàng lần lượt kéo tới, có vài người cùng nhau chào hỏi. Kể từ lúc ba Thần Thần bước vào nhà hàng, anh ta đưa mắt nhìn khắp nơi, lúc này nhìn thấy Diệp Ninh thì hai mắt sáng lên, vội vàng đến gần, muốn ngồi chung bàn.
Thật ra Diệp Ninh không thích chút nào, dọc theo đường đi, ba Thần Thần luôn luôn nịnh bợ Tiêu Nhạc khiến người khác khó chịu muốn gây lộn. Nhưng nhà hàng này có một cái bàn lớn có thể ngồi được mười người, cả nhà bọn họ cũng chỉ có ba miệng ăn, không thể độc chiếm nguyên cả bàn lớn, nên cô đành nhịn.
Có lẽ mẹ Thần Thần là bị ông xã khuyên bảo, thay đổi thái độ đối xử với Diệp Ninh trước kia, chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-an-hinh/1488749/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.