Nhưng bạn cùng phòng lại nói, đó chính là Hoắc Thần ở ban B. Cậu ta còn nói, chuyện ngày hôm nay chính là do Hoắc Thần gây ra. Người khác nhón chân lên nhìn Diệp Ninh bên trong, Hoắc Thần không vui, đập lên lưng người kia, vì vậy người kia mới bực mình, rồi hai người ầm ĩ lên.
Đụng đến chuyện của em, tôi lúc nào cũng chỉ duy trì im lặng. Tôi không muốn nói bất cứ điều gì cho người khác biết. Đây là bí mật của tôi, cũng là bí mật của em. Nhưng lúc người khác nhắc tới, tôi luôn nhịn không được mà vểnh lỗ tai lên nghe.
Lúc nào bọn họ cũng bàn bạc về chuyện của em, nói thì ra em lớn lên xinh đẹp như vậy, không trách Hoắc Thần thích em. Chỉ là tính tình của em có chút kỳ quái, lại quá hướng nội, không thích nói chuyện, chỉ biết cúi đầu học bài. Còn có chuyện em không biết ăn mặc, trời nóng như vậy, người khác ai cũng mặc váy, lộ ra chân trần trắng toát, nhìn rất đẹp, mà em thì vĩnh viễn chỉ mặc một cái quần màu đen, áo sơ mi tay dài phủ đến mu bàn tay.
Bọn họ nói em giống như phụ nữ xã hội phong kiến, bảo thủ không chê vào đâu được, cũng không biết là do đâu mà thành như thế.
Trong lòng tôi ngóng trông bạn cùng phòng có thể nói nhiều chuyện về em, nhưng lúc bọn họ nói em không tốt, tôi lại không vui. Về sau cậu ta không nói gì thêm nữa, mọi người nhảy sang thảo luận chuyện khác, coi như đã bỏ qua đề tài này.
Tôi nằm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-an-hinh/1488726/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.