Triệu Trường Dư sau khi xúc động, sắc mặt có chút đỏ, ông đưa tay che ngực chậm rãi ngồi xuống, nói với nàng: "Con về trước đi, tổ phụ cần suy nghĩ thật kĩ con đường tương lai sau này các con phải đi thế nào."
Ông nói: "Chuyện hôm nay không cần nói với bất cứ người nào, bao gồm mẫu thân con."
Triệu Hàm Chương đồng ý.
Triệu Trường Dư ngừng một lúc lại nói: "Nếu như con đã nói là mất trí nhớ, vậy coi như mất trí nhớ đi."
Triệu Trường Dư không tin tôn nữ mất trí nhớ, chỉ cho rằng nàng mượn việc này trấn áp nhị phòng, trước đó trong lòng ông không quá tán thành việc này, nhưng hiện tại...
Thôi, hài tử muốn làm như vậy, vậy cứ thế làm đi.
Triệu Hàm Chương về đến viện của mình, lại leo lên dựa vào giường nằm.
Nếu như linh hồn của cỗ thân thể này đã tan biến, cô không biết mình và Phó giáo sư còn có thế quay về hiện đại hay không, nhưng hiển nhiên, nguyên chủ không quay lại nữa.
Vì vậy, trong thời gian cô sống nhờ trên cỗ thân thể này, cô muốn vì nàng, vì những người nàng quan tâm làm chút gì đó.
Coi như là phí chiếm dụng thân thể nàng đi.
Hơn nữa cô cũng muốn sống tốt hơn, tự do hơn.
Nhị phòng Triệu gia rõ ràng là không thể dựa vào, thay vì phó thác vào họ, không bằng nghe theo cách nghĩ trong lòng của tiểu cô nương này, đại phòng bọn họ muốn tự mình đứng lên, ít nhất phải có năng lực tự bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-an-com-thoi-nguy-tan/2882763/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.