Vương thị ngơ ngác nhìn, còn chưa hoàn hồn.
Triệu Nhị lang nhịn lại nhịn, không chịu được nữa, kéo kéo tay áo Triệu Hàm Chương, tủi thân nói: "A tỷ, có thể ăn cơm chưa, ta đói rồi."
Triệu Hàm Chương nhìn Triệu Nhị lang hồn nhiên không biết chuyện, phất tay nói: "Ăn đi, ăn đi."
Triệu Nhị lang lập tức quay về ngồi vào chỗ của mình, gắp liền vài miếng thịt heo cho Triệu Hàm Chương, ân cần nói: "A tỷ, tỷ vừa nãy đều nôn hết, những cái này đều cho tỷ ăn."
Triệu Hàm Chương nhìn thịt heo trong bát không nói chuyện, chỉ cảm thấy đau đầu, lồng ngực lại trở nên khó chịu, buồn nôn muốn ói.
Vương thị vội vàng gắp thịt đi: "A tỷ con không ăn, con tự mình ăn đi."
Nàng lo lắng nhìn Triệu Hàm Chương: "Tam nương, nếu không con ăn ít cháo trắng đi, nhìn xem, nôn đến mức mặt đều tái rồi."
Lượng kí ức khổng lồ tràn ra trong đầu đã dung hợp gần hết, Triệu Hàm Chương đã không còn đau đầu như vậy, chẳng qua cô cũng không quá muốn ăn, thế nên gật gật đầu.
Cô liền ngồi nhìn Vương thị gắp thức ăn cho Triệu Nhị lang, Triệu Nhị lang cũng ăn say sưa, hễ là đồ ăn để trong bát toàn bộ đều ăn hết.
Triệu Hàm Chương nhìn thấy đáng yêu, liền hỏi hắn: "Đệ ở trong từ đường cũng có thể ăn nhiều như vậy sao?"
Triệu Nhị lang tủi thân lắc đầu: "Không có thịt, chỉ có màn thầu."
Triệu Hàm Chương hài lòng gật đầu, như vậy mới giống bị phạt.
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-an-com-thoi-nguy-tan/2882757/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.