Ơ, sao họ lại bất động nhỉ?
Nhân lúc các sinh vật Vực Sâu sững sờ, Tạ Kiều nén sợ, xoay đầu chạy phắn.
Đừng nhìn bé thỏ tung ta tung tăng, chứ lúc cần thì chạy nhanh lắm, chớp mắt đã bắn về chỗ ban đầu rồi.
Nhưng cậu ngẩng đầu mặt đất đằng trên, đã bị đóng kín.
Không lên nổi.
Đúng lúc cậu hết đường xoay sở, con quái vật sáu mắt sáu tay đứng từ xa quăng qua một sợi dây thừng.
Cậu không dám nhìn nó, chỉ dám nhắm mắt nhận sợi dây, mà trong khoảnh khắc chạm vào sợi dây đó, đầu kia dây thừng đã tự động bám lên cửa hang, để lộ ra một lỗ hổng chật hẹp.
Thỏ tai cụp bé nhỏ ôm dây thoăn thoắt leo lên, chỉ sợ chúng sinh vật Vực Sâu đáng sợ sẽ đuổi theo mình.
Ngay trước khi trèo ra ngoài cửa động, cậu nghe thấy chúng sinh vật Vực Sâu mở miệng nói, âm thanh nặng và vang, như tiếng kim loại gõ bên tai.
"Cậu có thể giúp chúng ta hỏi ngài Arcus được không, hỏi rằng liệu ngài ấy sẽ đến cứu chúng ta chứ?" Giọng nói của sinh vật đó có chút buồn bã.
Thỏ tai cụp dừng lại, ôm chặt sợi dây không ngừng lung lay, rồi gật đầu: "Các cậu tên là gì?"
Mà câu hỏi của cậu lại như nước nóng đổ chảo dầu, làm cho hang động Vực Sâu đen thăm thẳm vỡ òa trong phút chốc.
"Ta là Leroy Abel Rodriguez, nghĩa là ngọn núi nhỏ hùng dũng."
"Ta là Sisko Emenegildo Troy de! Ngài Arcus từng khen ta có thể ăn một lúc mười thùng cơm đấy."
"Ta là Isidor Spark DeWitt Oliver! Ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/217566/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.