Bé thỏ tai cụp lại nóng bừng cả mặt, lạnh lùng tắt phéng di động.
Cậu hơi giận một tí, nhưng Ngu tiên sinh đã cứu mạng cậu, cậu chỉ có thể tức giận một lát thôi.
"Bạn đời của bạn vừa thở phì phò vừa tắt điện thoại"
"Thiện cảm của cậu ấy dành cho bạn hơi giảm xuống chút ít"
"Bạn nhớ dỗ dành cậu ấy nha"
Dễ hờn thật đấy.
Đuôi mắt hẹp dài của Ngu Hàn Sinh cong lên, rồi cũng lạnh lùng tắt điện thoại.
Mà Tạ Kiều trong màn hình đã gặm liền hai củ cà rốt, xong xuôi lại ngồi trên chiếc ghế sofa mới mua tháng trước, bỗng thấy có hơi rầu rĩ.
Không vào được mạng.
Không xem được ti vi.
Cũng không có bim bim nốt.
Cậu chỉ có thể lấy sổ tay chăn nuôi, vừa đỡ trán vừa xem, ban đầu cậu còn hờ hững, nhưng đến lúc đọc sang trang thứ hai thì mắt đã trợn tròn.
Trang giấy vốn trống không nay bị lấp đầy chữ viết.
- -- Gửi nhân viên chăn nuôi mới: Bạn đã thuận lợi hoàn thành phần đầu tiên của báo cáo chăn nuôi, cảm ơn bạn đã đóng góp cho trại chăn nuôi, Hội nghiên cứu quyết định mở khóa không gian mới, mong bạn sẽ thích nơi này! Cùng với đó, thông tin cơ bản của các đối tượng chăn nuôi sẽ sớm được cập nhật.
Không gian mới?!
Tạ Kiều đứng bật dậy, không gian hoạt động của cậu hiện giờ nhỏ một cách đáng thương, chỉ gói gọn trong hai gian phòng tám mươi mét vuông.
Cậu đã lượn lờ phát ngán.
Cậu nghe thấy tiếng động rất lớn, quay đầu nhìn lên, trước kia tường phòng đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/217556/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.