Tạ Kiều đánh cái ngáp nho nhỏ, giải mã, giải mã rồi... cứ vậy ung dung ngủ mất.
Thỏ tai cụp oặt đầu gục xuống bàn, đôi tai xinh đẹp rũ xuống, phập phồng theo từng nhịp thở.
Tuy nhiên đêm về rét mướt, cậu vừa bọc kín quần áo theo bản năng vừa run lập cập.
Ai ngờ cậu vừa mơ mộng đẹp không lâu, đã bị một tiếng 'Cạch' to uỳnh đánh thức!
Tạ Kiều giật mình dụi mắt nhìn quanh, lo sợ quái vật xông vào phòng.
Nhưng mà không có gì xảy ra cả.
Chẳng qua là chiếc hòm đựng đồ trong ngăn tủ rơi xuống.
Hòm đựng đồ đựng toàn sách cũ cậu không cần nữa, nằm nặng trịch trong ngăn tủ, không thể nào bị gió thổi rơi được.
Thế thì rơi xuống kiểu gì mới được nhỉ?
Cậu đang hỏi chấm đầy đầu, nhưng cậu thật sự mệt quá, nên cũng không vội thu dọn sách truyện rơi tán loạn dưới đất.
Có điều bị làm gián đoạn như vậy khiến cậu không nối giấc được nữa, cậu đứng dậy rửa mặt xong lên giường.
Nằm trên đệm giường mềm mại, đắp chăn bông ấm áp, chẳng được mấy giây cậu đã chìm vào giấc ngủ.
*
"Bạn đã thành công làm đổ hòm đựng đồ trong ngăn tủ, gây ra tiếng động lớn, tình cờ phát hiện sách vở của bạn đời bạn khi còn nhỏ, bấm để xem."
"Bạn đời của bạn bị tiếng động dọa tỉnh, nhưng cậu ấy không nghi ngờ mà trèo lên giường ngủ tiếp."
"Cậu ấy ngủ rồi."
Ngu Hàn Sinh nhìn con thỏ tai cụp chuyển lên giường ngủ, lông mày khẽ nhíu mới hài lòng buông lỏng.
Tiếng thở nhè nhẹ của thỏ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/217553/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.