Khi Tạ-Kiều-mặt-đỏ được Ngu Hàn Sinh dắt ra ngoài cửa hàng quần áo nam, thì cổ cậu đã có thêm một chiếc khăn quàng màu trắng lợt, bọc phần cổ kín kẽ.
"Sợ lạnh vậy sao?"
Succubus xách cả lô lốc túi trên tay, hài lòng trở lại sau một vòng thưởng ngoạn.
Tạ Kiều không biết đáp thế nào, chỉ liếc nhìn Ngu Hàn Sinh một cái.
Ngu Hàn Sinh "ừ" hờ hững: "Em ấy sợ lạnh."
Tạ Kiều nghe vậy lại càng đỏ mặt, cậu cúi đầu vùi mặt vào tấm khăn dày, hơi thở ấm áp lọt ra vờn thành màn sương trắng giữa bầu khí lạnh.
Hồi lâu, cậu mới để ý đến túi xách trên tay succubus, cậu liền dè dặt nói: "Chúng ta đang ở xã hội pháp trị, không thể cướp quần áo được đâu đó."
Succubus hồi tưởng lại: "Cũng định cướp ấy chứ, nhưng lại sợ bất cẩn đánh chết người thì rước phiền cho cậu."
Tạ Kiều:... mình có nên cảm động không nhỉ
"Nhưng sao chị lại có quần áo kia thế?" Tạ Kiều tò mò hỏi.
"Chị vào cửa hàng tuyên bố không có tiền mua quần áo, anh chủ hỏi chị có muốn chụp ảnh quảng cáo không, chụp xong sẽ tặng quần áo cho chị." Succubus bình thản đáp.
Tạ Kiều không khỏi cảm khái, quả là một thế giới trọng nhan sắc.
Sau đó bọn cậu về nhà, Linlin ngửi thấy mùi của succubus liền kéo lê cái đuôi ướt nhẹp ra phòng khách, miệng còn ngậm một chiếc đĩa.
Succubus xoa đầu Linlin.
Ni Ni cũng bay tới, lễ phép ôm một củ cải trắng làm quà chào mừng, có điều lúc nhổ củ cải lỡ nhổ quá đà, thế là mất đà chúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1151006/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.