*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chúc Dư rùng mình: "Vẽ vẽ vẽ!"
Cậu ta hóa thành bản thể, trực tiếp vẽ ngay dưới gầm giường, bản thể của cậu ta là một con nhện tinh, các họa sĩ vẽ truyện tranh bình thường có thể sẽ cần trợ lý đi nét hoặc lên màu giúp.
Nhưng cậu ta không cần.
Nguyên hình cậu ta có tám chân, một chân phác họa, một chân đi nét, một chân đan nét, một chân phủ màu...
Chưa tới năm giờ, cậu ta đã hoàn thành mười chương kế tiếp.
Chúc Dư thấp thỏm giao bản thảo truyện tranh cho Mèo Mun, giọng lí nhí: "Thưa ngài mèo, ngài xem đã được chưa ạ?"
Mèo Mun kiểm tra từng trang, sắc mặt dần dần trở nên kỳ quái, thì ra đại ca thích xem thứ này à?
Mèo Mun hắng giọng, thu bản thảo: "Được rồi."
Lúc này Chúc Dư mới thả lỏng, đánh cái ngáp, đang định lên giường ngủ bù thì nghe con mèo đen hỏi: "Muốn làm việc ở Họ Ngu không? Làm ca sáng, có năm hiểm một kim.*"
(*năm loại bảo hiểm cơ bản và một quỹ hỗ trợ nhà ở)
Chúc Dư ngẩn người, tự cấu mình một cái.
Họ Ngu?
Đó chính là tập đoàn Họ Ngu đấy!
Những năm này không thanh niên nào không muốn vào tập đoàn Họ Ngu làm việc.
Cậu ta vội vã gật đầu: "Muốn! Nằm mơ cũng muốn!"
"Theo tôi." Mèo Mun xoay người rời đi.
Chúc Dư không có hành trang, chỉ nhét bản thảo và đồ vẽ vào ba lô, rồi theo Mèo Mun ngồi lên xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-2d-ong-trum-nuoi-ba-nam-chay-roi/1150983/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.