Mộ Hiểu Yên đấm vào ngực hắn kháng cự, cô chỉ muốn hắn buông mình ra không nghĩ cô làm trúng vết thương vừa mới lành của hắn nên hắn nhíu mày ôm bụng đau đớn 
_Chú Vương...chú có sao không? 
Cô dừng lại, cảm thấy có lỗi nên vội sờ vào người hắn quan tâm, hắn biết cô sẽ kháng cự vì vậy chỉ nhẹ nhàng ôm đầu cô tựa vào ngực mình mà ve vuốt nhẹ nhàng 
_Chỉ cần em sống, lục phủ ngũ tạng này cũng có thể cho em 
Mộ Hàn Vương khẳng định, hắn nâng khuôn mặt kiều diểm lên rồi vuốt mớ tóc rối ra khỏi đôi mắt long long, giọng nói hắn trầm ấm vang đều hơi thở nóng bỏng phả vào cổ cô, cánh môi ủy mị chạm vào môi cô hôn nhẹ, lâu lắm rồi hắn mới được hít thở mùi hương quen thuộc, cánh môi mềm mại này thật sự quá ấm áp, hắn mút lấy chậm rãi đẩy sâu lưỡi vào khoan miệng cô mà cứ sợ cô kháng cự chạy đi 
Hai cơ thể đang cuốn lấy nhau đều cảm thấy mình như nóng lên, không thể rời xa nữa bước, sức nặng của người đàng ông tì xuống giường lớn ôm trọn thân thể mỏng manh một cách nóng bỏng, hắn mở nhẹ cánh môi đa tình, ướt át hôn xuống vùng nhô cao trên ngực, viên ngọc nhỏ hồng hào ướt át săn cứng, mỗi lúc càng nhô cao săn chắc, cô đỏ mặt mất sức phản khán chỉ biết cắn môi ngượng ngùng, cô giờ đây bất động trước người đàng ông quyến rũ, cũng không biết tại sao mình rơi vào tình trạng này 
Vì những cái hôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/3326966/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.