Buổi sáng ban mai những ánh sáng đầu tiên đẹp nhất chiếu xuyên qua cửa sổ, Mộ Hiểu Yên chớp hàng mi thức giấc, đôi mắt đẹp lúc nào cũng nặng trĩu nỗi buồn nhất là ngay lúc này cô nhìn thấy bên cạnh mình là chiếc áo sơ mi còn vương đầy mùi hương của hắn. Từ ngày chiếm đoạt được cô thì không phút giây nào mà cô được tự do, căn phòng nhỏ nhắn thuần khiết bỗng trở thành nơi chế ngự của quỷ dữ, lúc nào hắn cũng ở cạnh cô, mỗi đêm nhìn thấy hắn ngủ bên cạnh cô mà nội tâm như bị đánh mạnh, sợ hãi tột cùng lúc nào cũng giật mình trong đêm
_Tại sao chú ấy lại không yêu thương mình như thuở bé, tại sao lại cứ thân mật kích tình...mình sợ lắm...thật sự sợ lắm...
Cô ôm đầu bó gối gục mặt nhíu mày chìm sâu vào bóng tối của cuộc đời, càng không hề muốn nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, chỉ cần mở mắt ra sẽ nhìn thấy hắn, nhìn thấy sự thay đổi của hắn nên cô rất sợ
_Đau quá...
Mộ Hiểu Yên cảm thấy đau nhói giữa ngực mỗi lần cô cúi mặt xuống, chỗ vết thương làm cô rùng mình nóng lạnh, đau đến độ cơ thể mất dần kiểm soát người toát mồ hôi sắp co giật
_Hụ..hụ...
Cô đặt tay trên ngực cố gắng thở khi mà không khí xung quanh bị thu hẹp, những ngón tay run rẩy máu huyết không lưu thông nổi, hai mắt cô muốn nhắm lại cho bớt đau nhưng cơ mặt nhăn nhó không thể làm gì được, cô nhìn về phía phòng tắm có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787681/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.