Lại thêm 6 năm nữa trôi qua, Mộ Hiểu Yên đã 14 tuổi, không còn là bé con năm nào, nha đầu này lớn nhanh như thổi còn rất xinh đẹp, vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết trong veo như đoá hoa sen trong bùn, ngọt ngào thuần túy với gương mặt tươi sáng dịu dàng, đôi mắt là điểm khiến người ta si mê ám muội, ánh mắt đó nhìn vào đã gieo nhớ thương tương tư, vóc dáng của nha đầu năm nào cũng cao lớn mảnh khảnh hơn, từng đường cong xinh đẹp thu hút đoán chừng khi 18 tuổi nét đẹp được hoàn thiện sẽ khiến nhiều người chết tâm mang thương nhớ trong lòng
Mộ Hiểu Yên càng lớn lại càng mơ về giấc mơ năm xưa nhiều hơn, nha đầu này lúc nào cũng trong tâm trạng hoang mang lo sợ, hàng đêm những bóng ma đêm hôm đó cứ xuất hiện, lúc nhắm mắt cứ như có người đứng xung quanh mặt mũi đầy máu me đòi mạng, càng đi sâu vào giấc ngủ lại càng mơ thấy bóng trắng hớp hồn làm nha đầu loạn choạng ở dưới hố sâu không lên được
_Chị Vân Phi...chị Vân Phi ơi em sợ lắm...
Nha đầu ngốc vội vàng mở cửa phòng đi tìm Vân Phi, giấc mơ đáng sợ cứ đeo bám mãi, Vân Phi nhìn tiểu nha đầu mồ hôi nhễ nhãi thì bực dọc trách mắng
_Nha đầu này, lại nữa rồi có thôi đi không? Đến giờ đi học rồi còn không mau nhanh lên
Chị ơi! Em nhớ ra bãi tha ma đó rồi, chị đưa em đến đó đi...đi mà chị, em nhớ cái hố đó nó là cái huyệt chôn người chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787408/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.