Lại thêm 2 năm nữa trôi qua, Mộ Hiểu Yên không còn là tiểu nha đầu của năm nào nữa rồi, 18 tuổi cô trở thành đại mỹ nhân của trường cấp 3, vẻ đẹp không nằm ngoài dự đoán của Mộ gia xinh đẹp thuần túy trong veo như mặt nước hồ, đôi mắt biết nói đẹp như tranh vẽ, làng da trắng hồng đáng yêu, mỗi lần đứng trong nắng ban mai xương quai xanh mảnh khảnh lộ ra quyến rũ vô cùng, mái tóc đen dài nhã nhặn nổi bậc với làng da trắng, cô yêu những gì truyền thống cho nên luôn là cô gái thùy mị nhẹ nhàng 
Tuy là yêu xa nhưng cuối tuần nào cô cũng đến biệt thự Đường gia chào hỏi bố mẹ Thụy Vũ và hôm nay là chủ nhất cuối cùng mà cô đến nhà anh trước khi anh trở về nước, đối với bố mẹ Thụy Vũ thì không sao nhưng em gái của anh thì ghét cô ra mặt, lúc cô đi về Đường tiểu thư còn theo cô đến tận cổng dè bỉu 
_Sao cô mặt dày quá vậy, anh tôi đi du học rồi cô cũng không tha, anh ấy chính là không muốn nhìn thấy bản mặt cô đó, ngay cả bố mẹ tôi cũng chỉ vì thương anh ấy mà cố gắng vui vẻ tiếp chuyện với cô thôi chứ thật ra họ không bao giờ ủng hộ chuyện tình cảm này đâu 
Đường Thụy Vi vứt túi sân thượng hạn mà Mộ Hiểu Yên mang đến tặng bố mẹ anh, Thụy Vi được nuông chiều từ bé nên rất hóng hách coi thường người khác 
_Cô nói như vậy là sao hả? Chẳng lẽ hai bác là người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-yeu/2787402/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.