- Ừ!
Ngân Kỳ hài lòng gật đầu, bỗng nhiên phát giác thật ra bản thân mình đã không còn nhỏ rồi, ít nhất thì đấu trí đấu dũng tiến hành đàm phán với Quốc Công Đại Minh giảo hoạt này cũng không chịu thiệt thòi gì.
Nàng lặng lẽ dựng thẳng eo, cố gắng ưỡn ngực, liếc thấy đường cong bộ ngực của mình nhô lên một cách xinh đẹp, chợt phát hiện thật ra bộ ngực của mình cũng không coi là nhỏ. Nàng tự tin vô cùng nói:
- Nói đi, điều kiện thứ ba của Quốc Công là gì?
Lúc này đổi thành Dương Lăng căng thẳng, hắn lén lén lút lút nhìn ra bên ngoài, Thành Khởi Vận và Hồng Nương Tử vẫn chưa đến à. Dương Lăng chỉ đành kiên trì đến cùng nói:
- Ách…điều kiện thứ ba này là chuyện riêng của cá nhân ta. Khi sứ giả Ngõa Lạt đến gặp ta, có mang theo mấy vũ kỹ tuyệt sắc của Tây Vực, Ba Tư, Thiên Trúc, nhưng…đã từng ra biển khó nhìn trúng nước nha, những mỹ nhân kia ta đều không để vào mắt, lại chỉ thích một nữ tử mỹ lệ trong bộ lạc Đóa Nhan. Ta muốn…khụ khụ, muốn đòi Nữ vương một nữ nhân.
Khuôn mặt xinh đẹp của Ngân Kỳ đỏ ửng lên, nàng vẫn là một thiếu nữ chưa chồng, Dương Quốc Công này…vừa mới khen hắn thì đã lộ nguyên hình rồi, nam nhân thật sự không được bao nhiêu người tốt mà!
Ngân Kỳ choáng váng, hơi xấu hổ, lúc này mới lấy hết dũng khí nói:
- Việc này…Quốc Công là nhân tài xuất chúng, chức cao tước hiển, có thể có cơ hội hầu hạ bên người Quốc Công, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738491/chuong-466-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.