- Ý của thúc phụ, chính là tìm y thương lượng một chút, ừ, phong y làm Thiên Hộ, để y ra sức dưới trướng con, đã là cất nhắc y lắm rồi. Ha ha, trước hết con đừng nói, để thúc phụ nói xong đã. Bố Hòa và Tô Hách Ba Lỗ đều là nam tử tốt của Ngột Lương Cáp chúng ta, Ngột Lương Cáp Tam Vệ luôn cùng tiến cùng lui, cùng hưởng vinh nhục, cho dù con chọn ai thì đã thân lại càng thêm thân.
Hai mắt Bạch Âm hơi nhíu lại, không âm không dương cười nói:
- Ngân Kỳ, con nói xem những gì thúc phụ nói có lý hay không? Lựa chọn thế nào là chủ ý của con, nhưng con là nữ vương của Đóa Nhan Tam Vệ, nhất cử nhất động đều quan hệ trọng đại, nếu chọn sai người thì sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Tam Vệ chúng ta, con nói có đúng không?
Trong lòng Ngân Kỳ tức giận, ngoài mặt lại nở nụ cười dễ thương ngoan ngoãn, ngọt ngào nói:
- Phải, Ngân Kỳ chưa hiểu việc đời, sau khi tiếp nhận trọng trách của phụ vương thì căn bản không biết nên bắt đầu từ đâu, toàn là nhờ vào Bạch Âm thúc thúc, con mới có thể ổn định được Đóa Nhan Tam Vệ, không để cho lão tặc Bá Nhan thừa được cơ hội.
- Ôi! Hiện tại Bá Nhan giương mắt hổ dòm ngó, cái chết của Cáp Lạt lại chọc giận bộ lạc Nữ Chân, chúng ta cũng phải tốn tâm tư mà đi trấn an. Lúc này A Cổ Đạt Mộc thúc thúc rõ ràng lại có ý bất mãn với thúc, Ngân Kỳ cũng không có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738460/chuong-459-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.