Thành Khởi Vận nâng cằm lên, say đắm ngắm nhìn thần thái hưng phấn của hắn, mỉm cười nói:
- Mặc dù người nghĩ chu đáo rồi, Đóa Nhan Tam Vệ chắc chắn sẽ nghe theo sự chỉ huy của người sao? Nếu họ chuyển tới ở nơi hàng trăm năm, rất khó đấy.
- Không khó chút nào! Bọn họ co rút vào một góc, không thể chống lại Thát Đát và Ngõa Lạt được. Một khi đã tiêu diệt Bá Nhan, Hỏa Si và Diệc Bất Lạt rồi, cả vùng thảo nguyên rộng lớn chính là lãnh địa của họ, thiên về phía đông. Họ không thể khống chế được nhiều bộ lạc như vậy, lãnh đạo chủ chốt của Đóa Nhan Tam Vệ xuất phát từ nhu cầu lợi ích của bản thân mà cũng cần phải di chuyển tới thung lũng thảo nguyên.
Di chuyển tới nơi đâu là tốt nhất? Sông Oát Nan là lãnh địa của Thành Cát Tư Hãn anh hùng vĩ đại nhất trên thảo nguyên. Là thánh địa trong mắt người Mông Cổ. Nếu là bạn của họ, khéo léo đề nghị họ di chuyển tới sông Oát Nan, ta nghĩ nữ vương Ngân Kỳ không thể từ chối được.
Dương Lăng bật cười nói:
- Đồng cỏ ở lưu vực đó phong phú đa dạng, men theo khu vực thích hợp nông canh, thiết lập nền tảng cố định của thành phố, dạy họ trồng cấy hoa màu, có thu hoạch ổn định. Tộc người không cần tất cả mọi người đều phải làm ruộng, chăn thả. Cùng với những ngành nghề khác, thành phố cũng thực sự được thành lập.
Không nên xem thường ý nghĩa của chuyện này. Nông canh và thành thị cố định là thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738446/chuong-456-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.