Hoàng thượng rời khỏi Hàng Châu khởi giá về kinh, lần này xuất kinh, đã trải qua gần nửa năm. Khi xuất kinh thành Bắc Kinh vừa mới nổi gió, khi hồi kinh thì hoa nở đầy thành, liễu xanh rậm rạp.
Trên đường đi Chính Đức Hoàng Đế không tiếp tục dừng lại, đại quân lên đường rất nhanh, do thám quân dịch không ngừng qua lại giữa Kinh sư và nơi ở của Hoàng đế, truyền đạt đủ mọi tin tức.
Đại quân lên bờ ở Đức Châu, đổi sang đi đường bộ, khi trong thành Bắc Kinh đã chuẩn bị xong mọi thứ nghênh đón thiên tử đại thắng trở về, Hoàng đế lại đột nhiên thả chậm tốc độ hành quân, làm cho trong kinh choáng váng đầu óc, căn bản không thể nào đoán được trước mắt Hoàng đế đến nơi nào rồi, cho dù là biết y đã đến đâu rồi cũng không có một tốc độ bình quân nào để tính xem còn bao lâu nữa thì y đến kinh.
Ngày hai mươi sáu tháng ba, Chính Đức Hoàng Đế đến Thông Châu, sau đó truyền ý chỉ, đại quân trú tại Thông Châu, không tiến thêm bước nào. Chính Đức Hoàng Đế không tiếp tục ngồi thiền nhập định với Thiên Sư, Dương Lăng cũng xác xơ không thể nào phong hoa tuyết nguyệt được nữa. Tri phủ Thông Châu kinh ngạc phát hiện, Thông Châu nho nhỏ không biết từ đâu mà đột nhiên xuất hiện nhiều phiên tử Xưởng Vệ, Cẩm Y Vệ như vậy, bọn họ ra ra vào vào nơi ở của Hoàng đế, đi lại như kiến.
Chính Đức Hoàng Đế muốn tiến hành đợt thanh trừ lớn. Xem xét danh sách lấy được từ chỗ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738424/chuong-449-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.