Vừa nhìn thấy những người này, Dương Lăng liền đi thẳng vào vấn đề mà nói với bọn họ: -Án này là do đích thân Hoàng thượng dặn dò phân công. Ai trong các ngươi có giao tình với bọn chúng, ta bỏ qua. Ai trong các ngươi lúc trước giúp đỡ bọn chúng làm gì, ta cũng bỏ qua. Cho dù đêm qua ngươi có bịt mặt cùng nhau vào nhà cướp của với đám lưu manh du côn, bang hội ác bá trong thành Hàng Châu, tội này ta đều miễn cho các ngươi!
Dương Lăng lạnh lùng quét mắt khắp lượt, dọa cho sau lưng đám đặc vụ Xưởng Vệ ăn thịt người không nhả xương, ngay cả cặn cũng không nhả ra này đều toát mồ hôi lạnh. Dương Lăng âm trầm nói: -Hôm nay bản Quốc Công cho các ngươi một tấm kim bài miễn tử, các ngươi không cần sợ đám người ngày xưa xưng huynh gọi đệ với mình sẽ tố cáo liên lụy đến các ngươi. Nhưng! Bắt đầu từ bây giờ, kẻ nào còn dám bao che tội phạm, kẻ nào mật báo tin tức, kẻ nào thông đồng làm bậy, cho dù là tội lớn hay nhỏ đều sẽ xử nghiêm xét nhà!
Thủ lĩnh ba Xưởng một Vệ nhao nhao gật đầu, trong đại sảnh lập tức sát khí xung thiên.
Chữ quan hai chữ khẩu, có thể phiên vân, có thể phúc vũ. Những kẻ nham hiểm khi vô hại thì mỉm cười mang theo dáng vẻ hòa khí sinh tài, nhưng nếu thật sự trở mặt thì chính là mấy tên Diêm Vương sống ăn thịt không nhả xương. Mấy tên lưu manh không bằng cấp làm sao được như lưu manh chuyên nghiệp có bằng cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738415/chuong-447-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.