Đám người Chính Đức không thông báo quan phủ địa phương, cảnh giác dẹp sạch tất cả du khách, một mình nhìn ngắm phong cảnh hoàn toàn không có gì tốt cả, Chính Đức ghét nhất là trải qua cuộc sống thánh nhân rời xa mọi người một mình cô độc này, khó có khi được rời khỏi kinh một lần, y sao không phóng túng một lần chứ?
Vì thế, Chu công tử và Dương công tử lại dẫn theo năm vị đại mỹ nhân du ngoạn.
Trên dưới khắp ngõ Châu Báu chính là thánh địa của các của hàng kinh doanh vàng bạc châu báu. Ngõ Mễ Thị, ngõ Sài Mộc, khu chợ thức ăn là những phiên chợ náo nhiệt trong thành, các hí viện ngõa tử lại trải rộng khắp nơi trong thành. Những nơi này náo nhiệt nhất, trị an dĩ nhiên cũng loạn nhất, có điều ở những nơi này Chính Đức Hoàng đế và các công chúa cũng không chia nhau đi dạo, điều này cũng làm cho Giang Bân yên tâm hơn không ít.
Giang Bân đầu đội khăn anh hùng, mặc áo ngắn, áo võ sĩ cài nút con rết, bên hông đeo một cây côn hai đốt. Giang Bân vốn là có dáng vẻ lưu manh, trên mặt lại có hai vết sẹo, dáng vẻ này đứng ở đó, ưỡn ngực ngẩng cao đầu cáo mượn oai hùm, nếu không phải là Chính Đức, Dương Lăng và năm vị mỹ nữ phía sau thần thái đoan trang, quả thực giống hệt như những gia đinh hộ viện đi theo hoa hoa công tử dạo phố, thì ai mà lại nhìn ra vị này chính là Giang Tổng binh của thành Kim Lăng chứ?
Lúc này lại đang là mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738409/chuong-445-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.