Dương Lăng cười dài tiễn đi Cốc Đại Dụng đi. Sau đó nhấc chân đi ra khỏi Thúy Linh Lung, dọc theo hành lang đi về phía trước, trúc xanh lả lướt, cành lá xanh mướt, hoa tươi nở rộ, đẹp không sao tả xiết. Lại đi lên một hành lang, đi quanh co một hồi, thanh tĩnh khắc sâu, vách đá bên cạnh hành lang có nhiều cửa sổ để trống, ô cửa sổ, hoa văn cửa sổ quả thật là khéo léo tuyệt vời.
Dương Lăng đi đến thủy tạ Ngẫu Hoa, chỉ thấy trước đình viện hoa nở đầy, cây cảnh xum xuê, bắc cửa sổ có một gốc cây to một người ôm không hết. Trong khe nước có hoa sen, trong hồ có sen, sóng gợn róc rách. Dương Lăng khoanh tay ngắm rất lâu, chợt vỗ tay, không biết từ chỗ nào có hai người xuất hiện, ôm quyền thi lễ với hắn.
Dương Lăng hỏi:
- Ba vị công chúa đang ở đâu?
Một người trong đó kính cẩn đáp:
- Ba vị công chúa đang xem cá.
Dương Lăng khẽ mỉm cười nói:
- Dẫn ta đến đó.
Đi về hướng đông nam, qua Văn Diệu Hương Thất lại qua Nhàn Ngâm đình, lại đến Quan Ngư xử, chỉ thấy một đình ngập nước, bên đình có liễu rủ bóng nước, hơi gợn sóng. Lầu đài đối sóng, ảnh soi rõ dưới mặt nước, vừa đúng có ba bóng hình xinh đẹp đang dựa sát bên hồ ngắm cá.
Đình nhỏ mang phong cách cổ xưa, bốn mái hiên cong vểnh lên như chim yến muốn vút bay, nước suối trong vắt rõ ràng, tựa như một đầm ngọc, cá tung tăng bơi lội, sóng gợn lăn tăn, soi rõ ảnh ngược.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738396/chuong-442-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.