Dao vương vừa nghe gọi là Uy Quốc Công, chức quan mà có chữ Công thì phỏng chừng cũng là quản sự giống như Thiên trưởng công, Đầu mục công, bại trong tay hắn cũng tương đương bại trong tay vị vua Đại Minh kia, thế là lập tức chuẩn bị chiến bại.
Chính Đức thuận tay nhân lấy một lá cờ to, uy phong lẫm liệt mà vung lên, quát: -Xung phong, một chiêu chế phục bọn họ!
Dương Lăng lập tức rút kiếm trong tay, cao giọng hô to: -Chúng dũng sĩ đại nội, xông lên theo ta! Nói xong thì dẫn đầu lao lên trước.
Mặt trong hai bên đùi Dương Lăng bị rách da cọ xát đau phát sợ, vì giảm bớt ma sát giữa hai chân, chạy mấy bước này thật là khó coi, hai chân lỏng lẻo sùm sụp, chạy thật giống một con vịt.
Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vị Dao vương kia, khi ngoặt ngoẹo chạy đến gần hình Thái Cực, do quá tập trung tinh lực mà dưới chân khẽ vấp vào viên đá hơi nhô ra dưới chân, không ngờ lại nhào một cái ngã xuống đất, bảo kiếm trong tay cũng lạch cạch một tiếng ném ra ngoài.
Lúc này Dao vương Bàn Khất Thực thân hình to mập vung đại đạo, vòng sắt đinh đang vừa lao qua, thoạt nhìn khí thế vô cùng uy mạnh, nhìn dáng vẻ thì chỉ cần chạy lên trước hai bước nữa, một đao thì đã chém được đầu của Dương Lăng rồi, vừa thấy tình thế nguy hiểm như vậy, mấy vị công chúa và Đường Nhất Tiên không kềm nén được đã thất thanh kêu lên.
Vị Dao vương này thoạt nhìn tuy chỉ cậy mạnh, nhưng thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738379/chuong-438-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.