Ninh Vương nghe thấy có lý, vội vàng phái Nghi tân Lý Long của nhị quận chúa và Phó Đô đốc Hành quân Đại Cẩu Tử dẫn theo một đội chiến thuyền tấn công Nam Kinh, lại không ngờ là bây giờ Nam Kinh đã có thủy sư trú đóng. Bành Sa Ngư càng già càng dẻo dai, trước đó ôm lòng muốn đánh Lưu Thất, kết quả chỉ vớ được một vài chiếc thuyền, bắn ra mấy quả pháo đối với Thải Thạch Ki, lần này ông ta có thể nếm được mùi thịt rồi.
Một trận thủy chiến đã đánh chìm mười một chiến thuyền của Ninh Vương, nhị quận chúa của Ninh Vương trở thành quả phụ, Phó Đô đốc Đại Cẩu Tử trở thành chó rơi xuống nước, sau khi bơi chó một đường thì được người ta cứu lên một chiếc thuyền Thương Sơn, dẫn theo tàn binh bại tướng kéo buồm chạy về An Khánh. Bành Sa Ngư điên cuồng đuổi theo mấy chục dặm, lại đánh chìm thêm hai chiến thuyền, lúc này mới chưa thỏa mãn mà quay về.
Ninh Vương nghe nói thủy sư triều đình lợi hại như vậy, bất giác âm thầm kinh hãi. Bọn họ cũng đúc được pháo Phật Lang Cơ, nhưng binh khí tốt cũng phải có binh lính thuần thục thao tác thì mới có thể phát huy uy lực hùng mạnh của nó được, Ninh Vương trộm đúc chiến pháo đã coi như là có bản lĩnh lớn, làm gì có chỗ nào để mà ông ta lén lút huấn luyện pháo binh chứ? Những thủy binh kia chỉ là lâm trận mới mài gươm, làm sao mà tác chiến được với thủy sư triều đình kinh nghiệm sa trường chứ?
Bành Sa Ngư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738338/chuong-428-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.