Mã Ngang chạy đến cạnh binh đạo, đột nhiên nghĩ lại không thể hành sự lỗ mãng như vậy. Y vội quay lại gọi hai Thiên tổng giữ thành bí mật dặn dò, sau đó họ liền đi lĩnh mệnh. Mã Ngang lại đi đến chỗ bắn tên đưa tay ra hiệu với Mã Liên Nhi, bảo nàng lập tức chạy trốn.
Quan công tử ngạc nhiên hỏi:
- Mã đại nhân, ngài làm vậy là có ý gì?
Mã Ngang liếc tên ngốc hết chỗ nói đang đứng trên đài cao, vội lên tiếng:
- Người đâu, mời Quan công tử vào lầu quan sát hầu hạ cho tốt.
- Ầy, làm riết cũng quen thôi, chúng ta quá hiểu nhau rồi, ngài khách khí vậy làm gì? Ta nói Mã đại nhân…
Quan công tử nói không đâu ra đâu, liền bị hai thân binh của Mã Ngang không nói không rằng khiêng vào cửa lầu. Mã Ngang đứng từ xa thấy Mã Liên Nhi làm động tác tỏ ý đã nhận được dấu hiệu, y mới hít sâu một hơi rồi thong thả đi xuống thành.
Mã Ngang dẫn theo vài thân binh xuống thành, mắt liền chạm phải Thiên tổng xuống trước khi nãy. Thiên tổng đó khẽ gật đầu, trong lòng Mã Ngang đã định. Y vờ như không có gì đi đến cửa, lớn tiếng gọi:
- Quan đại nhân, Quan đại nhân.
Quan Thủ bị đang đi quanh khu cửa, nghe vậy liền vội chạy đến:
- Mã đại nhân, có chuyện gì vậy?
Mã Ngang cười hì hì:
- Thấy sắp đến trưa rồi, người là sắt cơm là thép mà, lệnh công tử đến thăm huynh, còn mang tới con gà hầm. Ha ha, chừa hai phần cho huynh, đi thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738222/chuong-394-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.