Giang Bân lắc lư đứng dậy, khắp đầu và mặt toàn là máu, miệng cũng chảy ào ào máu tươi, nhưng y lại nhếch miệng khẽ cười, một mũi tên rung bần bật trên mặt, tình hình đó giống như hung thần ác ma giáng thế, dù bọn hưởng mã đạo bên cạnh đều là hãn phỉ giết người không chớp mắt, nhưng tận mắt thấy tình cảnh này cũng khiếp vía. Bọn chúng hô lên một tiếng, lập tức bỏ chạy rầm rầm.
Thân binh của Giang Bân ùa tới dìu y, người còn lại thì liều mạng đuổi giết đối thủ. Giang Bân bẻ gãy thân mũi tên trên má, dùng mũi tên gãy đó đâm vào phần đùi của Lưu Nhập Thất đã bị chặt thành hai nửa, cũng không làm tổn thương, y cướp lấy một thanh đao từ trong tay thị vệ, lại lao vào trong đám người như cơn lốc. Đám quan binh mắt thấy tướng lĩnh thần uy như thế, nhất tề hò hét xung phong liều chết, bọn hưởng mã đạo phía sau bắt đầu liên tục tháo chạy.
Lính liên lạc của Giang Bân báo cáo tình hình chiến đấu ở Phi Lăng Độ cho Dương Lăng. Dương Lăng xem bản đồ, dùng ngón tay chỉ mạnh vào một điểm, nhíu mày nói:
- Truyền lệnh tiếp, lệnh cho Trương Dần tăng tốc rút quân từ đỉnh núi, chi viện Phi Lăng Độ.
Hứa Thái nói:
- Quốc công, phía Trương Dần đại đa số là bộ tốt, hơn nữa trên núi thiết lập trận thế phòng thủ, tránh cho bọn hưởng mã đạo lợi dụng những dãy núi liên miên chạy trốn về phía Thái Hành, bảo gã tập hợp binh mã xuống núi chạy tới Phi Lăng Độ, thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738197/chuong-387-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.