Bành Tiểu Dạng vừa lăn vừa bò đi ra khỏi chỗ đó, đứng dậy với khuôn mặt xám xịt:
- A… đáng sợ quá, thật là đáng sợ quá!
Dương Lăng vội kêu người kéo y vào sau tảng đá bên đường, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì vậy, vừa nãy cái gì nổ vậy, sao mà lớn tiếng thế…
- Đáng sợ quá, thật là đáng sợ quá.
Bành Tiểu Dạng gãi gãi cái đầu tổ chim, nói như chưa hoàn hồn:
- Tôi chỉ bắn một phát thủ lôi thôi mà, ai ngờ lại biến thành như vậy. Đồ của A Đức Ny cô nương đáng sợ quá.
Cái thủ lôi mà Bành Tiểu Dạng bắn ra, rơi trúng ngay trên nóc một cái xe ngựa, trên đó là hỏa dược mà Bạch Y đạo thu gom được. Do đạn của đại pháo đã sử dụng hết, nên tạm thời không dùng tới hỏa dược. Bạch Y đạo cũng biết hỏa dược này là đồ tốt, vì vậy vừa nghe lệnh di chuyển, lập tức đem hết chúng lên xe ngựa, định mang theo đi, nhưng không ngờ cái xe đầy hỏa dược này lại trở thành mầm tai họa.
Uy lực khi xe hỏa dược đó phát nổ vượt xa thủ lôi mà Du kích Tân và thuộc hạ của mình mang theo. Nơi vụ nổ xảy ra biến thành một cái hố lớn. Lấy nó làm trung tâm, trong vòng bán kính hơn mười trượng, tất cả Bạch Y quân, xe ngựa, chiến xa đều bị thổi bay lên không trung. Dư chấn của vụ nổ đẩy người ngựa trong vòng mấy mươi trượng ra hết bên ngoài, đè nén đàn áp lên nhau.
Du kích Tân cũng nghe thấy tiếng nổ đinh tai nhức óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738147/chuong-376-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.