La Sĩ Quyền mừng rỡ, vội vàng gọi thêm vài thân binh cùng Dương Lăng lên thành lâu. Bọn Hưởng Mã đạo không có vũ khí công thành tầm xa sắc bén, đứng ở thành lâu sẽ an toàn hơn.
Tổng Tiểu Ái thấy Dương Lăng nghe lời như vậy, có chút kinh ngạc. Kì thật Dương Lăng cũng muốn đứng đây quan sát bọn Hưởng Mã đạo nhằm tìm ra phương pháp tác chiến trực quan, nhưng bởi như vậy La Sĩ Quyền lại không lòng dạ nào mà chỉ huy, đem toàn bộ chú ý đặt lên hắn. La Sĩ Quyền là tổng chỉ huy, Dương Lăng cũng không có ý định muốn thay thế, tự giác cầm đao đến chỉ huy cuộc chiến phòng thủ Đức Châu, như vậy sẽ không gây phiền phức cho La chỉ huy nữa.
Hơn nữa quân coi giữ trong thành gấp đôi ngoài thành, cứ cho là kẻ thù có ưu thế về ngựa, nhưng tác dụng của nó trong công thành không lớn, mà quân coi giữ chiếm cứ ưu thế về địa lợi và vũ khí, lại hoàn toàn thủ thế. Nếu như đã vậy còn cần mình ra mặt, vậy La Sĩ Quyền dù là kẻ ngu cũng không thể nhẫn nhịn được, căn bản không thể dùng.
Dương Lăng đang tính bước kế tiếp, La Sĩ Quyền là quân cờ trọng yếu, cần y một mình đảm đương một phía. Dương Lăng trăm phương ngàn kế chỉnh đốn quân đội phòng thủ Đức Châu, nhấn mạnh quân lệnh quân luật, trước mặt quân sĩ Đức Châu tạo nên quyền uy tuyệt đối cho La Sĩ Quyền. Chính nhờ vậy mà hiện giờ quân đội mới được vững mạnh như vậy, càng tiến thêm một bước củng cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/738127/chuong-371-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.