Chương trước
Chương sau
Những tên giả thần giả thánh này có khổ khó nói, thậm chí khó có thể giải thích bất kỳ thứ gì. Bọn họ không dám nói tứ thánh là giả, không thể nói thần dụ mà đường đường Uy Quốc Công gia truyền là giả, cũng không thể dùng bất kỳ lý do gì phản bác chuyện thần dụ nói bọn họ là tội nhân giả thần, là thần côn. Việc này giống như Đông Vương Dương Tú Thanh thời Thái Bình Thiên Quốc, đương khi mọi người đã công nhận hắn là người phát ngôn của thần minh, như vậy những người ban đầu tạo thần cũng chỉ có thể mặc nhận sự tồn tại của hắn, phủ định hắn chính là phủ định bản thân mình, phủ định thần tiên do bản thân sáng tạo ra. Rượu đắng tự mình ủ chỉ có thể tự mình uống.
Toàn bộ Bá Châu bắt đầu cuộc đại tẩy rửa ngưu quỷ xà thần, phát động quần chúng đấu thần côn, là biện pháp hữu hiệu có thể thi hành nhất, vừa không chịu sự phản đối của quần chúng, hơn nữa các huyện các trấn, ở đâu có đại thần, nơi nào có bán tiên, những dân chúng này rõ ràng nhất.
Hơn nữa những tín đồ này luôn miệng nói là phụng ý chỉ bốn vị thánh tăng, cho nên căn bản chưa từng phát sinh chuyện đánh nhau giữa các tín đồ. Rất nhiều tín đồ của đại thần bán tiên sau khi nghe nói bốn vị thánh tăng uy vọng nhất, hơn nữa đã bạch nhật phi thăng xác định những thần tiên mà họ tin cậy chỉ là kẻ giả thần giả thánh, lập tức quay đầu mũi giáo, gia nhập trận doanh thanh trừ tẩy rửa.
Lật tay thành mây, đảo tay thành mưa, hết thảy, mượn danh thần thánh!
Năm nay đám giả thần giả thánh Bá Châu rất khó sống, cả đám đều thành chuột qua đường, người người hô đánh. Điều làm bọn chúng đau lòng nhất chính là, lý do mà những dân chúng này đuổi cho bọn họ chạy đông trốn tây, mất nhà phá sản, chống lại bọn họ lại là cờ hiệu mà bọn họ luôn dùng để mê hoặc dân chúng. Đám đại thần bán tiên này ngày thường uy phong ngạo mạn không chịu nổi, nơi nơi được người tôn kính, thua trong tay chính vị thần mà bọn họ sáng tạo ra.
Dương Lăng điều tiết một cách có ý thức hành vi của đám dân chúng, vừa không áp chế nhiệt tình của bọn họ, lại tránh cho bọn họ làm ra hành vi quá khích, hoặc là mở rộng phạm vi đả kích biến thành bạo loạn không thể khống chế.
Theo việc vạch trần từng tên giả thần giả quỷ một, Dương Lăng lại lệnh cho quan phủ địa phương bắt bọn chúng và đám đệ tử, tâm phúc đi theo bọn họ, áp giải lên đầu đường biểu diễn ngay tại chỗ thần thông mà bọn họ hay nói, và cả làm thế nào giả danh lừa gạt để lấy tiền tài.
Những mánh khóe biểu diễn lừa gạt này, trở thành màn diễn năm mới ở các nơi của Bá Châu. Đám bách tính vừa được giải hận vừa được giải thích nghi hoặc. Hơn nữa nội dung muôn hình vạn trạng, giống như một màn biểu diễn ảo thuật vậy. Xem bọn họ cực khổ biểu diễn tại chỗ xong, không cần ném tiền vào trong, còn có thể ném gạch viên ngói đá, điều này thu hút vô số dân chúng Bá Châu.
Rất nhiều hiệu buôn phát hiện việc nay thu hút nhiều người đến vậy, dứt khoát không mời đội múa rồng, đội múa sư đến chúc mừng năm mới mời chào làm ăn nữa, mà chủ động thỉnh cầu dời đại hội phê đấu đến trước cửa hiệu của bọn họ, tạo điều kiện ưu đãi, bọn họ cung cấp nước trà, cơm trưa, băng ghế miễn phí cho đám sai nha.
Theo sự vạch trần từng trò bịp một, và những thủ pháp ảo thuật giống như thủ đoạn tứ đại thánh tăng từng sử dụng qua bị vạch trần, đám dân chúng ban đầu rất cuồng nhiệt, rất quang vinh chấp hành quét sạch "Giả thần tiên, tín đồ dị giáo" bắt đầu lo sợ nghi hoặc, dao động, chấp niệm kiên định không đổi và thần linh không cho phép xúc phạm trong lòng bắt đầu bị lung lay.
Đám giả thần giả thánh bị giam vào ngục chờ xử trí, hai bàn tay trắng, bị lóc sạch thịt trên người, bây giờ dám kéo cả Hoàng thượng xuống ngựa nữa là, huống chi là "Tứ thánh tăng" chó má chết rồi còn liên lụy huynh đệ, rất nhiều kẻ giả thần giả thánh bất chấp mọi giá, bắt đầu cố ý tố giác trò bịp liên quan đến tứ thánh tăng, thanh thế tuyên truyền rất lớn khiến đám dân chúng ngày càng nghi ngờ "Tứ thánh tăng".
Bây giờ, không ai biện bạch cho "Tứ thánh tăng", khi gần tới lúc sắp kết thúc màn vạch trần tố giác các loại "Thần tiên", ngày càng có nhiều chứng cứ bất lợi cho "Tứ thánh tăng". Vô số chứng cớ biểu hiện, bọn họ cũng giống như thế chỉ là giả thần giả thánh, chân tướng đã rõ rành rành, chỉ là đám dân chúng đột nhiên bị mất đi chỗ dựa không ai dám đâm thủng lớp cửa sổ này cả.
Ngày thứ chín "Tứ đại thánh tăng" phá vỡ hư không, chính là mười hai tháng giêng, đám Bảo giáp, Lý chính, phu canh bắt đầu gõ chiêng, gõ mõ chung quanh tuyên bố: Quan phủ đã bắt được đám đồ đệ của Tứ thánh tăng ôm tiền bỏ trốn. Ngày mai ở thành Bá Châu công khai thẩm tra xử lí những tăng lữ này.
Ngày hôm sau dân chúng nghe tin tấp nập chạy tới, nha môn Tri châu căn bản không chứa được nhiều dân chúng xem thẩm án như vậy, ở hậu viện hành dinh Khâm sai, một mảng tường vây bị đẩy ngã, chính là chỗ "Tứ thánh tăng" bạch nhật phi thăng, do Phàn đại nhân, Giang Thôi quan chủ thẩm, Uy Quốc Công xem thẩm, mở đại hội xét thẩm công khai đối với đồ đệ của bốn vị thánh tăng.
Mỗi một vụ án mà bọn họ làm, không khỏi là do bốn tên giả thần giả thánh kia chủ mưu và chỉ huy, rất nhiều vụ án đều liên lụy tới trọng án phá nhà vong mạng, những đệ tử này há cam chịu gánh hết tất cả tội lỗi lên người? Hiện giờ đã xác định là phải gánh tội danh ôm tiền bỏ trốn, bọn họ không thể bám víu quan hệ với "Tứ thánh tăng" được nữa, mà phải tranh thủ sự ủng hộ của dân chúng để thoát tội. Vậy chỉ có liều mạng tạt nước bẩn lên người "Tứ thánh tăng", phủi sạch sẽ tất cả tội trạng, nói bản thân mình là tiểu lâu la không liên quan gì cả mới có cơ hội giữ mạng sống.
Tạo thần, lấy thần diệt thần, cuối cùng lại kéo thần thánh mà tự tay mình dựng nên xuống đài. Sau khi tất cả những kẻ giả thần giả thánh dưới sự giúp đỡ của dân chúng cuồng nhiệt, đã bị quét sạch giống như gió thu cuốn đi lá vàng rơi rụng, "Tứ thánh tăng" mất đi giá trị lợi dụng liền giống như miếng giẻ rách, bị Dương Lăng kéo xuống khỏi thần đàn.
Đồ đệ của bọn họ ở trước mặt mọi người nói ra từng âm mưu một, Mục Sinh Viên lê cái chân tàn phế, vẻ mặt đầy máu thịt tanh đỏ, đau buồn khóc ra máu tố cáo, cuối cùng do đồ đệ của Tứ thánh tăng ngay trước mặt chúng nhân biểu diễn lại một lượt cái gọi là thần tích, cho nên những ánh mắt hoảng sợ, nghi ngờ đều ném lên mình Uy Quốc Công gia người phát ngôn của thần, tận mắt nhìn thấy, chính mồm nói ra tứ thánh tăng bạch nhật phi thăng.
Dương đại thần côn cuối cùng đã hoàn thành sứ mệnh. Lần này, cái mà hắn ban ra không còn là thần dụ, mà là đơn giản nói ra thủ đoạn trừng trị tứ yêu tăng, phía quan phủ lập tức phát biểu nghiêm khắc đả kích tà giáo, đả kích giả thần giả thánh, lớn giọng tuyên bố hoàn toàn thủ tiêu tất cả tổ chức môn đạo thành lập gần mười năm qua, lập tức trả lại các miếu, các đất vốn thuộc về Phật giáo, Đạo giáo chính quy bị chiếm dụng, những tên giả thần giả thánh thân mang trọng tội bị thẩm tra nghiêm khắc, xử phạt theo luật
Cuối cùng một tòa miếu thờ, trong tiếng tuyên bố hữu lực âm vang của hắn, ầm ầm đổ sụp
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.