Bá Châu Tri châu đại nhân Phàn Mạch Ly sáng sớm tinh mơ đã tới bái đợi khâm sai, hôm nay là đêm ba mươi tết mà, trong thành các nơi đã có tiếng pháo linh tinh nổ vang lên, lốp bốp đùng đùng mang theo hương vị của ngày tết.
Lương Hồng dậy sớm, không ngờ y cùng Tri châu đại nhân đến ngoài cửa lầu khâm sai, lại được cho biết đại nhân vẫn kê cao gối mà ngủ chưa dậy, còn đang ngủ nướng. Hai người không biết nên khóc hay cười, ngồi ở trong sảnh uống trà, trò chuyện, đợi mãi nửa canh giờ, mới thấy Dương Lăng quần áo không chỉnh tề, ngáp đi đến.
Phàn đại nhân vội vàng đứng dậy, cung kính nói: - Quốc công gia, Ảm gia ở bản địa cùng sở hữu bất động sản hơn một ngàn khoảnh, bảy nhà cửa hàng, bất động sản hơn chín trăm tràng, người làm bán mình làm nô, đầy tớ gái hơn bốn trăm người, ngoài ra còn có kê biên tài sản vàng bạc và châu báu ngọc khí những vật này đều phong ở bên trong phủ kho, tất cả tài sản đều đăng ký trong danh sách, nên niêm phong đều niêm phong rồi, quốc công gia hiện tại đi nha môn Tri châu ấn sách kiểm kê bàn giao hay không?
- Gấp cái gì? Dương Lăng mắt buồn ngủ lim dim nói: - Hôm nay tra xong rồi cũng không thể trở về vào đầu năm? A... A a..., hôm nay là đêm 30 a!
Dương Lăng vỗ trán nói: - Ta nhớ ra rồi, hôm nay là đêm ba mươi, đêm ba mươi ngay cả nhà địa chủ vô lương cũng không đi đòi nợ nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737956/chuong-337-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.