Y hạ thấp giọng nói:
- Gần đây Hoàng thượng không phải ngẫu nhiên cũng ở trong cung nghỉ ngơi sao? Chúng ta đối với Hoàng hậu nương nương mà nói, đó là chúng ta khổ khuyên, Hoàng thượng mới hồi tâm chuyển ý. Ha ha, Hoàng hậu nương nương cảm kích với chúng ta.
Tất Chân vừa nghe thấy thế, liền cười ha hả nói:
- Công công cao minh, thực sự là thủ đoạn tốt.
Ông nhìn trước ngó sau, không thấy co người chú ý, liền lấy trong tay áo ra một quyển ngân phiếu nhét vào trong tay Mã Vĩnh Thành. Mã Vĩnh Thành liền cho tay vào trong áo nhéo nhéo, hôm nay còn dày hơn hôm qua đưa tới. Mặt y bỗng thấy vui hơn vài phần.
Y nhỏ giọng nói:
- Yên tâm đi, Hoàng thượng, Thái hậu và Hoàng hậu nương nương cũng chính là muốn đích thân xem người, sẽ không nói nhiều với họ gì đâu. Hoàng đế gả em gái, không lo lắng gia cảnh của người ta cũng không được. Xuất thân thấp kém, có gì đáng hỏi? Chính là xem vị Phò mã này có thuận mắt hay không, có vừa ý hay không, bên trong ta sẽ quan tâm hơn.
Khi chờ Hoàng thượng, Thái hậu muốn ngươi giới thiệu ba vị hậu tuyển Phò mã này, nên nói thế nào không cần ta phải dạy chứ?
Tất Chân hiểu ý mỉm cười nói:
- Chúng ta là phận kẻ hầu người hạ, cũng không thể không biết, chính là biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, cái gì nói nhiều, cái gì nói ít. Cái gì nói ít trong lòng đều hiểu, ha ha, Mã công công yên tâm đi.
Mã Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737925/chuong-332-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.