Chu Nhượng Cân thông minh hơn người, đặc biệt là trên điện đại vương, khi Dương Lăng nhìn thấy rải gach vang đã có biểu hiện kỳ quái và lầm bà lầm bầm làm cho y nhìn thấu Dương Lăng. Biết chắc Dương Lăng trước đó chắc chắn đã nghe đến tin có người mua gạch vàng, nên mới có chuyện bốn loại điều tra, mục đính chính là vì Phụ vương, vậy nên viêc hắn nhân cơ hội giam lỏng phụ vương cũng không kỳ lạ.
Giờ thì hiểu nhầm đã được hóa giải, chuyện này mọi người cũng chỉ đành làm như không biết, nhưng tiểu muội nói mãi không thôi, đến cả cơ hội nói xen vào y cũng không có chỉ đành để mặc cô nói.
Khó khăn lắm Chu Tương Nhi mới trút được hết ra, lúc này mới phát hiện có người đáng ghét cũng đi với đại ca nhị ca, cười hì hì nghe cô càu nhàu, không khỏi trừng mắt nói:
- Ngươi là ai?
Dương Lăng mỉm cười nói: - Khâu kiên Quận chúa, tại hại chính là người mặt người dạ thú mà người nói đến, tội đáng muôn chết khâm sai Dương Lăng.
Chu Tương Nhi há hốc miệng có thể nhét được một quả trứng gà, run sợ một lúc rồi mới ra chui ra khỏi ngực cua nhị ca, hừ lớn một tiếng, đi thẳng đến Tĩnh Tâm các
Trong Tĩnh Tâm các, Thục vương Chu Tân Hàn khí sắc rất tốt, mặt mũi hồng hào, ông ngồi trên ghế cười nói với Dương Lăng: - Lần này Ba Thục một phen rung chuyển, may mà có khâm sai đại nhân mới được bình yên.
Ông ta khẽ thở dài nói: - Hai ngày nay các nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737805/chuong-307-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.