Đám người Hàn Vũ cùng Trịnh Tuyển Nhiên nhìn nhau đều có chút cảm thấy ngoài ý muốn. Trước lúc xuất phát, bọn họ cũng dự tính trước xem người Phật Lang Cơ có thể đưa ra điều kiện gì, nghĩ đến cùng lắm là sử dụng vũ lực uy hiếp đồng thời dùng chút lợi lộc cam đoan không xâm phạm lãnh thổ Đại Minh, cam đoan không cản trở chư quốc Nam Dương mượn đường tới Đại Minh triều cống mà thôi.
Bất quá chính là Dương Lăng phỏng chừng cũng không có nghĩ tới người Tây Dương sẽ đáp ứng xưng thần tiến cống. Dù sao lúc này Phật Lang Cơ cũng là bá chủ trên biển, là quốc gia thống trị chiếm thế thượng phong của một đám người mạo hiểm và đầu cơ, bọn họ sẽ không vì mấy chiến thuyền bị hủy liền yếu thế đầu hàng.
Vấn đề này ngoài dự đoán của bọn y. Hơn nữa, một chính quyền lật độ một chính quyền khác lại hướng Đại Minh tỏ vẻ kính cẩn nghe theo. Làm cho Bố Chính sứ tham nghị Trịnh Tuyển Nhiên cảm thấy vừa lòng. Vừa không động đến binh đao lại cam đoan được địa vị thượng quốc của chính quyền Đại Minh, một cái tiểu quốc Mãn Thứ Gia có thay đổi nổi bộ cũng không cần thiết phải quản.
Kỳ thật sau khi chính quyền của Nhật Bản cùng X quốc thay đổi, kẻ chấp chính mới cũng hướng Đại Minh xưng thần, Đại Minh hoàng đế cũng chấp nhận như vậy, đây đã có tiền lệ. Cho nên y vừa nghe thần sắc đã trở lại hòa hoãn, đã muốn hơi hơi gật đầu.
Tang Đức thấy thế có chút đắc ý, người Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737706/chuong-285-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.