Lưu Cẩn đột nhiên quỳ rạp xuống đất: - Như vậy là mối họa cả trăm năm một triều đại đã quét sạch, thật sự là đại hỷ sự của triều đình ta, hoàng thượng chính là đại công lao. Lão nô chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng. Theo lão nô, Hoàng thượng nên đến miếu lễ, thông báo tin vui trọng đại này đến các vị tiên đế trên trời có linh thiêng, thêm việc hạ chỉ xử lăng trì thủ lĩnh hải tặc để thể hiện uy danh của Đại Minh ta...
Chính Đức vui mừng cười không nhặt được mồm, luôn miệng nói: - Nói có lý, nói có lý. Tin vui lớn như vậy đúng là nên báo cáo với các vị tiên đế, ha hả, việc này giao cho ngươi đi làm, đến Hàn Lâm Viện chọn một văn tài tốt, viết một quyển tế văn, báo với Khâm Thiên Giám lựa chọn một ngày tốt, trẫm phải dâng hương cáo thiên!
Lưu Cẩn vui mừng dập đầu nói: - Lão nô tuân chỉ. Đúng lúc này một tiểu thái giám vội vàng đi vào, thi lễ với Chính Đức nói: - Hoàng thượng, Quốc vương Malacca Tô Đoan Mụ Mạt cầu kiến.
Chính Đức nhíu mi nói: - Lão già béo đó sao lại đến đây? Một ngày tới tám lần, không biết phiền!
Trường Vĩnh cùng cười nói: - Hoàng thượng, Tô Đoan Mụ Mạt đã đánh mất cả giang sơn, cũng khó trách ông ta sốt ruột. Dương đại nhân là người điềm tĩnh, cho đến lúc cơ bản bình định các tỉnh đông nam mới báo tin thắng trận cho Hoàng thượng. Nhưng tin tức quan quân sáu tỉnh đông nam đại thắng giặc Oa, trên biển thuyền kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737695/chuong-281-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.