: Mài đao soàn soạt
Những con thuyền lớn nhỏ các loại, trải dài vô biên, buồm giương như mây.
Tuyết Miêu quay đầu nhìn lại đảo rùa giống như một con rùa lớn dưới biển sâu, thở dài như không muốn xa rời:
- Phải rời khỏi rồi, ở đây đợi hơn nửa đời người, mỗi một hòn đá trên đảo cũng quen thuộc vô cùng.
Hiện giờ, cuối cùng phải trở về đất liền rồi. Tên tiểu tử nghèo không một xu dính túi năm đó, giờ đã thăng chức rất nhanh thành Hải vận Đề đốc, làm rạng rỡ tổ tông.
Y hài lòng nhìn bộ hạ đang bận rộn. Đây là tiền vốn. Chờ ta đổi về chiến hạm và hỏa pháo kiểu mới của triều đình về, tay nắm trọng binh, tọa trấn một phương. Đến lúc đó thì dù là triều đình cũng phải kiêng kị ba phần.
Ha ha, Hải Cẩu Tử muốn làm Đại đô đốc? Nằm mơ đi thôi. Hôm nay ta đầu nhập triều đình, hắn là nước dưới đáy thuyền, đến lúc đó có khi lại đem nhân mã của hắn toàn bộ do ta quản lý.
Y sờ sờ tờ thánh chỉ trong lồng ngực, nhất thời tưởng như đang nằm mộng. Cái này Mã tú tài đã xem qua, thật sự là song long đoạt châu gấm Tô tơ vàng, là thánh chỉ của Hoàng đế hàng thật giá thật, tuyệt đối sẽ không sai.
Đội thuyền từ hơn mười đảo nhỏ do y chưởng quản đã tụ tập lại đầy trên mặt biển. Tuyết Miêu đi lên thuyền của mình, đắc chí vung tay nói:
- Xuất phát!
Đội thuyền nhiều đếm không xuể, trùng trùng điệp điệp xuất phát về phía vịnh Phúc Châu, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737687/chuong-279-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.