An Đông Ni tay cầm chiến phủ nặng trịch, gào thét xung kích trên boong thuyền, vô cùng hung hãn, chiến phủ nặng trịch đấu với đơn đao của quân Minh rất chiếm thế thượng phong, nhưng ngay sau đó hai gã thủy binh dùng trúc thương đen tuyền làm sào, từ chiến hạm quân Minh nhảy lên, lại dùng trúc thương nhẹ đó dễ dàng ngăn được y.
Chiến phủ mạnh mẽ nhanh như gió đã không có đối thủ. Hai binh lính quân Minh đứng cách đó hơn một trượng, trước mặt An Đông Ni chỉ có hai đầu thương có tua rua màu đỏ di chuyển tiến lùi. Y phí công vung chiến phủ nặng trịch lên, dần dần cảm thấy hai tay trì trệ, cũng không nghe được âm thanh "phập phập" đâm vào thân thể khiến người ta hưng phấn cùng với máu tươi của quân Minh bắn lên không trung.
Chỉ một tiếng "phập", cánh tay bủn rủn không còn chút sức lực nào trì hoãn một giây, một âm thanh còn ngắn ngủi hơn nhiều so với thanh âm lưỡi búa cắt ngang thân thể của y. An Đông Ni cảm thấy trên ngực đau đớn. Y cúi xuống, một cây thương to như cánh tay trẻ em đã đâm xuyên qua ngực, trên ngực lộ ra tua rua màu đỏ, không nhìn thấy đầu thương, đầu thương dài nửa thước sắc bén đã đâm thấu vào tim y.
Búa lớn hai lưỡi nặng trịch rơi xuống đất.
Đám hải tặc sở trường dùng hỏa thương chiến đấu giáp lá cà cũng không quá kém. Đấu kiếm là môn mà chỉ những nhân vật thượng đẳng mới có thể chơi, đa số hải tặc không am hiểu. Bọn họ quen dùng chiến phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737678/chuong-276-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.