Đúng lúc này, hải tặc kia lại hô: - Không chỉ hai chiếc, phía sau còn có ba, như là năm thuyền....!
Tào thiên sủng sửng sốt, ngạc nhiên nói: - Năm thuyền? Bọn họ không phải nói phái hai pháo thuyền tiếp chúng ta sao? Như thế nào biến thành năm thuyền rồi hả?
Tào thiên sủng chạy lên thuyền. Đứng ở chỗ cao nhìn ra xa: Một con thuyền, hai chiếc....năm thuyền, ừ.... Quả nhiên là năm thuyền, kỳ quái, thật sự là kỳ quái...
- Ầm! Một tiếng vang thật lớn.
- Con mẹ nó! Là quan binh, quan binh tới rồi!
Tào thiên sủng bừng tỉnh đại ngộ, rống to: - Lên thuyền lên thuyền, căng buồm nhổ neo, mẹ nó, đại pháo, pháo thủ đâu?
Trên thuyền dưới thuyền một trận đại loạn. Mấy nữ nhân mặc ki-mô-nô vừa lên tới bàn đạp, tiếng pháo vang lên, nàng lập tức phát ra một tiếng hét cao quãng tám, sau đó uốn éo mông, dùng tốc độ nhanh gấp tám lần chạy xuống.
Bọn hải tặc một trận đại loạn, vội vội vàng vàng ôm tài vật muốn tìm nơi an toàn giấu đồ đi, có người thì nhanh chóng vào vị trí. Nhổ neo thì nhổ neo, căng buồm thì căng buồm.
Bởi vì bàn đạp ở mép thuyền không ai đi thu. Nên phụ nhân lên thuyền đã có hơn phân nửa cơ hội chạy thoát. Còn lại vài người vừa thấy tiếng pháo như sấm, sợ đến nhảy lên bàn đạp. Lăn thẳng xuống biển. May mà chỗ này không sâu, các nàng lập tức đứng lên chạy về đảo.
Hiện giờ toàn bộ gia sản và vũ khí ở trên thuyền, muốn lui về trên đảo quyết chiến là không thể nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737675/chuong-275-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.