Nghê Khắc vội vàng cởi quần áo, bò lên giường, sờ lên người tân nương, không ngờ là một thân thể trơn mềm mịn. Tân nương giật mình hoảng hốt, kêu lên: - Ngũ sư công, ngươi ngươi làm gì thế? Đừng có chạm vào ta
Nghê Khắc cười dâm nói: - Sợ cái gì chứ? Bổn tọa thi pháp chúc phúc luôn như vậy, trong vòng mười dặm đều là tín đồ bản hội, thành thân đều như thế này, không phải bây giờ vẫn khỏe mạnh cả sao? Đây là bí pháp của bản hội, bất cứ kẻ nào cũng không được nói ra. Ngươi yên tâm, ngày mai bổn tọa sẽ dạy ngươi biện pháp, không để phu quân ngươi phát hiện ra ngươi thất thân là được.
Lý Tiểu Vũ nghe vậy vừa kinh vừa sợ, đồng thời lại có cảm giác toàn thân mềm nhũn. Mí mắt càng lúc càng nặng, ngay cả giãy dụa cũng yếu đi. Nàng không biết rượu kia vốn trộn lẫn thứ khác, vẫn cố gắng cầu xin: - Ngũ sư công, buông tar a làm gì làm gì có kiểu thi pháp chúc phúc như vậy chứ?
Ngũ Hán Siêu âm thầm nghĩ: - Nếu không phải tối nay tự mình đến, cô nương này sẽ bị tên này làm bẩn thân thể, mà vẫn phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Vì trong sạch và sợ mất đi trượng phu, nàng lại không dám nói ra, vô hình trung đã khiến càng nhiều cô nương nữa bị hại.
Hắn vốn muốn nhìn xem tên giả thần giả thánh này còn có ảo thuật gì nữa, hiện giờ xem ra ảo thuật cũng không được coi là một môn bí kỹ nữa, vì ngay cả tên này cũng biết sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737600/chuong-247-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.