Dương Lăng nói xong, không kìm được vui mừng vội đi xuống Vọng Hải Các, tiến về phía người đó nghênh đón, cười nói: - Bá Hổ huynh, thực là hữu duyên thiên lý à nha, ha hả, huynh sao lại tới nơi này vậy?
Thư sinh áo xanh nghe vậy ngẩn người, cẩn thận quan sát Dương Lăng vài lần, đột nhiên trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, chỉ vào hắn nói: - Ngươi ngươi là Dương
Dương Lăng biết rằng gã đi lại thân mật với Chúc Chi Sơn, thường xuyên gửi thư qua lại, nhất định đã sớm biết thân phận của mình. Bước lên phía trước kéo gã lại, chặn đứng lời gã lại, cười nói: - Đúng là tiểu đệ, ha hả, Bá Hổ huynh mời. Tô Châu, Hàng Châu phong cảnh vô cùng đẹp, còn chưa xem đủ sao, mà Đường huynh còn tới Trấn Giang ngắm hoa?
Đường Bá Hổ cười gượng hai tiếng nói: - Ách chuyện này một lời khó có thể nói hết được. Nói xong gã lấm lét nhìn hai nữ tử xinh đẹp thướt tha trong đình Vọng Hải.
Thằng nhãi này chuyên vẽ tranh xuân cung đồ làm kế mưu sinh, tranh vẽ vô cùng xinh đẹp. Mỹ nhân kia thần thái cực kỳ thướt tha, được phú hộ Giang nam vô cùng thưởng thức. Kỳ thực, mỹ nhân trong tranh cũng không phải hoàn toàn do gã bịa đặt ra, mà mỗi một nữ tử đều có một phong cách khác nhau. Bị đôi mắt háo sắc của Đường Bá Hổ nhìn chằm chằm, thần vận của các nàng gã cũng nhớ được tới bảy tám phần, sau đó có thể dùng khi vẽ tranh xuân xung. Cho nên thần vận mỹ nhân trong tranh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737597/chuong-246-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.