Mặc áo vải nhẹ, Lưu Đại Hạ tiễn mấy vị lão hữu rời khỏi cửa. Vừa mới rảo bước trở về, còn chưa tới trung đường thì ông đã nghe phía sau có tiếng hô lớn vang lên:
- Thánh chỉ đến, Thượng thư bộ Binh Lưu Đại Hạ tiếp chỉ!
Lưu Đại Hạ ngạc nhiên ngoảnh đầu lại. Ông thấy bốn gã Hiệu úy Cẩm Y vệ theo sau một gã đàn ông vạm vỡ eo hổ lưng gấu râu quai nón đầy mặt tay cầm thánh chỉ, khí thế bừng bừng tiến vào cửa lớn của bộ Binh. Không biết vừa dừng buổi triều hội xong, Hoàng thượng có ý chỉ gì mà lại vội vã đưa đến như vậy, Lưu Đại Hạ vội vàng tiến lên vài bước, vén vạt áo quỳ xuống đất, cung kính:
- Thần Lưu Đại Hạ tiếp chỉ.
Lưu Đại Bổng Chùy mở to cặp mắt tròn như hạt đậu xanh ra nhìn vị thượng cấp lớn nhất của mình, khẽ ho một tiếng, mở thánh chỉ ra làm bộ nghiêm trọng tuyên đọc:
- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Lưu ái khanh, trẫm nghe nói hải đồ của Đại Minh năm xưa đã được chuyển từ Lăng Thiên đến kinh thành, đặt trong kho của bộ Binh. Trẫm muốn tăng thêm hiểu biết về vùng biển của Đại Minh ta, lệnh cho Lưu thị vệ đi lấy, nay thông báo cho ái khanh và các quan viên trong nha môn được biết.
Gã không biết chữ nhưng trí nhớ lại hơn người, chỉ cần nghe đọc qua một lần là có thể nhớ nằm lòng không sót chữ nào.
Lưu Đại Hạ nghe xong thì cả kinh. Sau khi hơi bình tĩnh lại, ông đáp:
- Bẩm đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737569/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.