Cứ vậy, Dương Lăng cùng Thành Khởi Vận lại nghiên cứu kỹ càng kế sách do nàng đưa ra một hồi. Sắp xếp và sửa đổi một số chi tiết cùng thời gian thực hiện, sau đó Dương Lăng gọi Liễu Bưu vào, bảo gã rút một phần nhân lực ở cửa hàng ngựa xe của Nội Xưởng đặt tại Kim Lăng ra giao cho Thành Khởi Vận chỉ huy, nếu thiếu thì rút người ở những nơi khác về bổ sung.
Dương Lăng cười nói với Thành Khởi Vận:
- Thành cô nương! Bắt đầu từ hôm nay, tôi bổ nhiệm cô làm Nhị đáng đầu(1) của Nội xưởng. Trước mắt tôi tạm thời phân trước cho cô hai mươi người, cô tự thành lập ty Hải Vận, do chính cô phụ trách. Trước khi triều đình đồng ý giải trừ lệnh cấm biển, số người này cũng đủ cho cô dùng. Sau này, khi lệnh cấm biển được giải trừ ắt cô sẽ cần nhiều người hơn, đến khi đó cô có thể chiêu mộ thêm từ Nội xưởng hoặc ngay tại Giang Nam.
Tuy Dương Lăng hâm mộ tài năng của Thành Khởi Vận, nhưng hai bên biết về nhau quá ít. Nhưng nay nếu y âm thầm cài người thân tín bên cạnh nàng ta để giám sát hoặc quản thúc nàng quá chặt thì với sự thông minh lanh lợi của mình, nhất định nàng ta sẽ phát hiện, khi đó nội bộ khó tránh khỏi lục đục.
Thay vì làm như vậy, tốt nhất là y cứ thật tâm tin tưởng nàng ta, buông tay để nàng ta tự làm. Hiện giờ thực lực Nội xưởng chủ yếu rải rác ở các cửa hàng ngựa xe, tài nguyên và thu thập tình báo đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737474/chuong-143-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.