Ngày mai chính là ngày hoàng đế nạp một hậu hai phi, phủ họ Dương cũng giăng đèn kết hoa khắp từ trong nhà ra ngoài sân. Bên phải nội viện, hai căn phòng vừa được sơn quét, ngăn cách bởi một gian nhỏ dùng làm nhà kho cất giữ những đồ lặt vặt, chính là phòng tân hôn mà Ngọc Đường Xuân và Tuyết Lý Mai sắp sửa bước vào; phòng được trang hoàng rực rỡ, tràn đầy không khí hoan hỷ.
Khuê phòng của hai nàng tuy không lớn nhưng rất tinh tế. Phòng ngoài của Ngọc Đường Xuân treo đầy những bức thư hoạ, còn của Tuyết Lý Mai lại là cầm, sắt và tỳ bà (1) được đặt ngay ngắn chỉnh tề. Nội thất của hai người đơn giản hơn nhiều, giường thêu hoa lệ, căn phòng đỏ rực, một khóm hoa tươi được cắm trên bàn trang điểm. Một khi đã bước vào phòng, mùi hương dịu êm nức mũi lại thêm mỹ nhân muôn vẻ yêu kiều thực là cảnh sắc tiêu hồn khiến người ta mê đắm.
Giường thêu hoa lệ của hai người được khâu ngay ngắn chỉnh tề, trên giường không nhiễm chút bụi trần, ngay cả bản thân bọn họ cũng không nỡ ngồi lên, dĩ nhiên sẽ không để bọn nha hoàn chạm vào giúp đỡ. Tất cả những thứ này đều do hai cô hao phí nửa ngày trời chuẩn bị.
Làm chuyên sứ cho Thiên tử cần phải xử lý rất nhiều việc, Dương Lăng mới nghỉ ngơi được một ngày thì đã không thể tiếp tục cáo bệnh nữa, đêm nay y sẽ phải chạy vào cung chuẩn bị. May mà vết thương của y không sâu, lại rất mau lành nên không ảnh hưởng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737430/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.