“Tuuu…u…”
Dương Lăng giật mình tỉnh giấc bởi tiếng tù lệnh phát ra lanh lảnh, vội vàng bật dậy. Vì có Hàn Ấu Nương bên cạnh, không tiện nằm chung cái giường to đùng trong gác canh với bọn Hoàng huyện thừa nên y đã đến ngủ bên trong lầu Ngọc Hoàng ở phía đông bắc thành.
Hàn Ấu Nương cũng đã tỉnh giấc, dụi dụi mắt. Dương Lăng nhảy xuống đất, vừa lao ra ngoài vừa dặn vói lại:
- Quân Thát đánh thành rồi. Nàng ở yên đây, ta đi xem thử!
Khắp nơi nơi đều vang lên tiếng chém giết. Binh sĩ trên tường thành chạy qua chạy lại, không ngừng vung đao chặt đứt dây móc từ dưới thành ném lên, đồng thời dùng cung tên bắn trả.
Trên tường thành, cứ cách khoảng mười bước lại đặt một chiếc xe tời quấn dây xích, chính giữa là một khối gỗ tròn đường kính cả thước, dài khoảng một trượng. Trên khối gỗ cắm chi chít những cây đinh sắt dài chừng năm tấc, hơi giống như một cây lang nha bổng khổng lồ.
Chỉ cần hai binh sĩ nấp sau thành đóa (1) nhấc khối gỗ lên ném xuống dưới thành là sẽ nghe một loạt tiếng hét thảm, sau đó bọn họ lại quay bánh xe ở hai đầu, kéo cây “lang nha bổng” trở về.
(1) thành đóa: phần nhô lên trên tường thành, để ấn nấp tránh tên.
Tuy công cụ thủ thành này có hơi cồng kềnh và tốn thời gian, nhưng hai bên còn có mấy tay cung thủ phụ giúp, bù đắp cho các khuyết điểm trên, cho nên lực sát thương của nó cũng không hề nhỏ.
Dương Lăng ba chân bốn cẳng chạy đến tường thành, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737331/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.