Hàn Ấu Nương nghe xong cảm thấy buồn cười, nhưng những lời muốn hỏi thì lại xấu hổ chết đi được. Nàng ngập ngừng một lúc lâu, đến khi không nhịn nổi nữa thì mới mở miệng lí nhí hỏi:
- Tướng công, thiếp... được gả vào nhà họ Dương đến nay đã gần được một năm. Tướng công vốn... vốn dĩ mang bệnh trên người, nên thiếp cũng không thể nói ra, nhưng mà...
Đến đây nàng lại bắt đầu quanh co:
- Nhưng mà... đến bây giờ... vì sao tướng công vẫn không cùng thiếp thực hiện thủ tục của đạo phu thê?
Dương Lăng hốt hoảng trong lòng: "Đến rồi đây, rốt cuộc nha đầu này cũng đã hỏi. Ha! Không phải là nàng ta hoài nghi thân thể mình có bệnh tật gì đấy chứ?"
Ài, đừng nói cô bé này còn nhỏ tuổi, Dương Lăng không phải là không có cảm giác với nàng ấy, nhưng là một người của thời hiện đại, thủy chung y không thể nhẫn tâm chiếm đoạt tấm thân hãy còn non nớt của nàng. Huống chi y còn mang máng nhớ rằng mình chết thường xuyên như cơm bữa, trong mấy lần chuyển thế trước chưa có lần nào sống quá hai tháng. Còn lần này thì …. có lẽ cũng được một tháng rồi.
Nghĩ đến đây, y không khỏi cảm thấy hơi chán nản. Mặc dù cuộc sống gia đình trong tám lần chuyển thế trước tốt hơn bây giờ rất rất nhiều, nhưng y lại thích cái cuộc sống giản dị an nhàn này và có phần yêu mến cô bé trẻ tuổi này. Có điều... không thể được. Nếu xâm hại nàng ấy xong, sau đó y lại bỏ mạng nữa thì chẳng phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-minh/737325/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.