Sáng ngày 20 tháng giêng, đoàn kỵ binh Nam Việt lại lên Đường hướng ra biển Quảng Châu nhưng vì coa mười xe tài vật nên tốc độ rất thong dong, ba ngày sau họ mới tới Quảng Châu cảng khi ấy thì Đặng Dung đã chờ đợi sẵn sàng rồi. Đặng dung điều tất cả ba lâu thuyền và 7 phúc thuyền đều được lắp pháo mới thực hiện bao vây biển Quảng châu nội bất xuất ngoại bất nhập, tiến hành tịnh biên tài sản mọi tàu bè qua lại, mà thật ra trong thời gian này chỉ có thuyền hải tặc là ngoài khơi thôi. Thủy sư của đại minh thì nằm run trong cảng, thuyền buôn lậu thì có cho mười lá gan cũng không dám xuất hiện. Chính sách là ngoan ngoãn nộp bảy phần "thu nhập" thì cho qua, nếu ương bướng thì đánh chìm. Nguyên Hãn không hề muốn tận diệt Oa Khấu, vì có họ thi hàng năm hắn mới có " công việc" mà làm. Sau khi nghe báo cáo của Đặng Dung đã thu được tổng 250 vạn lạng thì Nguyên HÃn có xúc động đập đầu vào tường. Sao không rong thuyền đi đen ăn đen, hắn có thuỷ sư lợi hại, làm như vậy rõ ràng thu nhập cao, nhẹ nhang hơn nhiều. Nhưng nghĩ lại thì không được vì lần này lục chiến hắn thu được rất nhiều kinh nghiêm quý báu mà có tiền cũng không mua được. Nếu không thực chiến thì lục quân của hắn chỉ là binh đàm trên giấy mà thôi. Hiện nay hắn đã có lục quân đủ để chống lại 2 vạn quân Minh nên dù bí mật hắn chiếm Hải nam đảo có lộ ra thì hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so/2445085/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.