Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258
Chương sau
Giờ đây tại thành Phúc Kiến là một mảnh nhộn nhịp, tưng bừng, công thợ miền bắc cũng như miền Nam đại Minh đều tập trung tại đây. Hơn một vạn công tượng chính cùng không thể đếm nổi học đồ ở đây đã hầu như tập trung tất cả những bộ não bác học nhất Minhu triều rồi. Dương Lăng đang mê mẩn đi quanh một khẩu đại tướng quân kiểu mới của hắn. Đây là kết quả của một câu nói của hắn thôi “ nghe nói có một loại khoáng vật cho vào làm thép cứng dai hơn. Thế nên sau tầm hai tuần với cả vạn thí nghiệm thì cuối cùng các công tượng đại Minh cũng tìm ra mangan và đặt tên nó là “hoàng thiếc”. Tuy rằng họ không nắm rõ tỉ lệ hiệu quả nhất nhưng rõ ràng là chất lượng thép tăng cao hơn nhiều so với trước đây. Thế nên pháo được đúc ra dài hơn, mỏng hơn, bền hơn. Nên cho dù tăng chiều dài của nòng pháo thế nhưng trọng lượng không hề tăng. Các công thợ cũng không làm Dương Lăng thất vọng khi đã chế được giá pháo mặc dù rất thủ công, không có cánh tay đòn và trục xoay nên công tác di động rất khó khăn nhưng không hề giảm sự nhiệt tình của các pháo binh. Họ đang đứng sau Dương Lăng chầm chồ khen ngợi sáng tạo thần kì của hắn, họ nghjx rằng nếu có những siêu phẩm như vậy thì sẽ không có trận thua chật vật gần Đài Loan đảo. Để vận hành được những siêu pháo này cần 50 người chia nhau làm hai tốp trong đó một nhóm sẽ là dự bị thay thế khi nhóm khác mệt mỏi. Nhưng những khẩu pháo dài 9,5m này vẫn vô duyên với bộ binh vì trọng lượng lên tới 130 tấn không thể dã chiến theo bộ binh được. Nhưng nếu vây thành thì lại là câu chuyện khác. Ngoài ra các vũ khí khác cũng được Dương Lăng phát triển hết sức mạnh me, ví dụ như lựu đạn mặc dù thô to và nặng, dùng thủ thành vẫn rất tốt, nhưng nếu dã chiến thì hơi bất tiện vì chỉ những người có sức khỏe mới có thể nén xa, nếu không sát thương địch nhân một ngàn cũng tổn tám trăm. Pháo nhẹ bắn đạn ria tầm xa 100m cũng là ưu tiên của Dương Lăng, tất cả những gì hắn nghiên cứu được đều gửi thám mã một phần về cho Chu Đệ. Mặc dù không có Dương Lăng ở đó thì chắc Công tượng của Chu Đệ cũng chả chế được cái gì ra hồn nhưng có còn hơn không. CHu Đệ chỉ phải đối phó cấm vệ quân Kim Đô mà thôi, trong lịch sử Chu Đệ đã dễ dàng thắng nên hắn chỉ vẽ rắn thêm chân khiến Chu đệ nợ Dương Lăng một cái nhân tình. Mặc dù vẫn biết với số lượng đông đảo công tượng sức sản xuất của Dương Lăng là bá đạo nhưng vì chủ yếu là thủ công. Cho nên gần bốn vạn người ngày đêm lao động cũng chỉ có thể trang bị 4 vạn súng kíp rãnh xoáy và pháo mới cho 65 chiến hạm tại Phúc Kiến còn thủy binh Nam Trực Lệ và câc nơi khác hắn dùng để vận binh. Ba mươi vạn đại quân của Hoàng Trung, Hàn Quang đã dục dịch tại Quảng Tây mượn cớ cuả Dương Lăng mà chẩn bị thảo phạt đại Ngu, thế nhưng Dương Lăng lại bất động, hắn đang chờ tín hiệu từ Yên Vương Chu Đệ. Chuyện gì tới cuối cùng cũng phải tới, ngày 14 tháng 4 năm 1402, ba mươi vạn đại quân Minh triều đã trùng điệp xuất phát tới biên giới đại Ngu. Cuộc chiến Minh - Ngu vì có sự xuất hiện của các nhân vật xuyên phá rối mà đã bị thúc đẩy diễn ra sớm hơn lịch sử ba năm. Cũng cùng thời điểm gần 200 chiến hạm trùng điệp rời cảng Phúc Kiến tiến về Quản Châu để hội họp cùng hơn 800 chiến hạm tập hợp của vùng Nam Trực Lệ và Quảng Châu, sau đó lấy Quảng Châu quân cảng làm bàn đạp để tấn công Hải Nam đảo. Hai vương triều non trẻ Đại Ngu và Nam Việt đều đã nhận được tin tức và phản ứng của họ khá trái ngược nhau. Nhà Hồ đang rất căm tức Nam Việt triều do tên hoàng tộc vong quốc Trần Nguyên Hãn làm ăn bậy bạ khiến họ bị liên lụy nhưng Hồ Quý Ly và các văn thần võ tướng không hề sợ hãi tránh chiến. Bên Nam Việt triều thì lại một mảng hưng phấn bừng bừng, dốc toàn quốc lực họ có năm vạn trường thương binh, trong đó có hai vạn là tinh nhuệ với súng trường côn quay và ba vạn Lê tộc binh sĩ thuộc 8 thành trì. Với súng súng kíp nòng tuyp nước dài 1m đủ bắn xa 350m Lê tộc binh mang danh là phụ binh nhưng không thể coi thường. Một tháng trời tậo bắn liên tục đã làm cho ba vạn nông dân vũ trang trở thành hung vật giết người thực thụ. Người Bách việt hung hãn không sợ chết có truyền thống từ thời Ngô, Đông Hán. Nay lại qua một thời gian tẩy não của giáo đường mọc lên như nấm, họ lại càng hung mãng hơn. Có câu là "chết vì Long tử Vương gia linh hồn sẽ nhập Long Thần quốc độ". Một truyền trăm, trăm truyền ngàn, ngàn thành vạn họ nói nhiều đến súy nữa Nguyên Hãn cũng tin là thật.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258
Chương sau