Quay lại với Thanh Hóa phủ Tây Kinh thành thủ phủ của Đại việt, giờ đây công cuộc xây dựng đang diễn ra tưng bừng tại vòng ngoài của thành Tây Đô bằn đá rộng gần 1km vuông này, kiến trúc la thành được toàn bộ Nghị viện, nội các và hoàng đế thông qua. La thành là thành vòng ngoài của Tây đô mỗi cạnh dài tận 3km, vật liệu trước đây họ định xây dựng là đắp đất thôi, nhưng giờ họ rất sài rất sang là nhập khẩu ximang của Nam Việt, chơi kiểu xây thành ngoài bằng gạch nung và ximang cát. Nguyên Hãn rất thắc mắc khi kí cái hợp đồng bạc triệu này với đại Việt. Họ xây cái thành này phòng ngự ai? Có công nghệ vũ khí Nguyên Hãn đưa cho họ tha không đi đánh kẻ khác thì thôi, đằng này phí công xây thành làm gì.
Nhưng Nguyên Hãn cũng không tiện hỏi và can thiệp, suy nghĩ người xưa lắm lúc rất lạ hắn không hiểu được. Hắn cũng không tiện tham gia vào công việc của Đại việt được. Vì Đại Việt khẳng khái cắt cả Lộ Hải Đông ( địa phận tỉnh Quảng Ninh ngày nay diện tích từ Mạo Khê tới Móng Cái) cho hắn nên hắn cũng rất thoải mái mà truyền công nghệ súng kíp nòng xoáy cho Đại Việt. 30 lò Bessamer quá đát, 10 máy tiện rãnh xoáy, 5 lò ép thép được chuyển giao về Tây Đô cho Đại việt. Vì mỏ than tại Cửa Lục còn không sản xuất đủ cho Nam Việt nên Nguyên Hãn không thể xuất khẩu than đá cho Đại việt được, than Đá thì họ phải tự lo thôi. Cũng may Nguyên Hãn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so/2444905/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.