Con đường biển gần nhất từ Chiết Giang đi chiêm thành đó chính là từ Chiết Giang dọc theo bờ biển Hoa đông mà đi về phía đông của Đảo Hải Nam sau đó vòng qua Văn Xương, Vạn Ninh Quỳnh Hải của hòn đảo này. Từ đó rất dễ dàng tiến về vùng biển thuộc dọc miền nam trung bộ của Việt nam ngày nay.
Ngày 15 tháng 11 năm 1402, Một ngày khá đẹp trời nếu so với thời tiết mùa đông khá âm u của Đông á. Vùng biển Hoa Đông hơn 60km về phía bắc đảo Hải Nam bất chợt xuất hiện một đám chiến thuyền lầm lũi tiến tới trong gió bấc hiu hiu lạnh. Một gã tướng quân mặc chiến giáp oai phong đang ngả mình trên chiếc ghế tựa mà hài chân đang gác trên bàn mà rung rung, đây là lâu lòng của chiến hạm to lớn nhất trong hạm đội này.Gã chiến tướng này có vẻ là chỉ huy nơi này, hắn có một cơ thể khá là cao to, với chiều cao 1m85 thì hắn thuộc dạng hàng hiếm của thời kì này tại Đông á đấy. Gương mặt gã rất trắng và khá phương phi. Nói chung nếu mà nhìn bề ngoài thì gã này rất có phong thái và uy phong của đại tướng quân. Giờ đây hắn đang nhồm nhoàm nhai một miếng táo khô vừa tếu táo qua kẽ răng:
- Mẹ nó, cứ đến mùa khô là hoa quả không còn gì để ăn… Bố Lạt ngươi nói chỗ ngươi hoa quả ăn bốn mùa thật sao.?
Kẻ được gọi là Bố Lạt khom mình mà chắp tay xum xoe:
- Phải thưa tướng quân, chỗ chúng tôi nắng mưa quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-tai-ban/3204212/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.