Lại nói cha con nhà Cầm Bành, Cầm Võ vội vã khấu đầu cám ơn Nguyên Hãn. Nhưng lúc này Nguyên Hãn cũng không bảo họ đứng dậy mà vẫn ngồi đó mà tiếp tục hỏi:
- Nói đi… hai cha con nhà ngươi muốn khoách quân đúng không? Những chuyên như khoách quân ( mở rộng số lượng binh lính) phải được Sở quốc phòng thông qua, hoặc do chính ta thông. Ta có thể đồng ý cho ngươi khoách quân nhưng không thể cho người Hán số lượng vượt quá 30% trong quân đội được, điều này rất khó quản lý nếu có va chạm cùng Đại Minh.
Cầm Bành rùng mình một cái kinh hãi, không ngờ chỉ một câu nói khẩn cầu của hắn mà Vương gia có thể luận ra trọng điểm của vấn đề. Đúng à hắn đang muốn mở rộng binh lực tại Phụng Hoàng đảo, giờ đây Cầm Bành hắn được phong làm Thành Dực Tướng quân đã lên cấp tướng rồi nhưng binh lực của hắn chỉ có 6 ngàn, hoàn toàn không phù hợp với chức danh của mình. Chính vì vậy Cầm Bành muốn mở rộng binh lực lên trên 1 vạn, muốn làm được điều này hắn phải có sự đồng ý và ủng hộ tài chính từ trung ương, cách nhanh nhất là thong qua sự đồng ý của Nguyên Hãn. Nếu trình lên Sở Quốc Phòng thì thủ tục rườm rà xét duyệt cũng lâu, mà số tài chính dót xuống chưa chắc đã nhiều.
- Khởi bẩm vương gia, tất cả chuyện này là do tiểu nhân mà ra không phải ý của Bành nhi, xin vương gia trách phạt…
Vậy mà Cầm Võ lại tự nhận lỗi về phía mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-tai-ban/3204208/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.