Trên trường đấu thì hai chiến tướng lao vút vào nhau, sau đó chợt chạm rồi chợt tách mà vút qua đối phương, chúng nhân đều ồ lên thán thưởng. Nói một cách công bằng thì cả Cố Hưng Tổ và Cầm Bành có kĩ thuật Kỵ Mã khá cao, đáng được khen ngợi. Nguyên Hãn cũng có hơi gật đầu tán thưởng. Nhưng tiếng va chạm binh khí đinh tai nhức óc không có diễn ra như mọi người suy nghĩ. Chỉ một tiếng vang kẽ của hai binh khí chạm nhau và một tiếng két kết răng kéo dài mà thôi.
Nguyên Hãn lần này cũng đưa tay lên vỗ vài cái tán thưởng Cầm Bành, tên này rõ rang đầu óc linh hoạt hơn Cố Hưng Tổ nhiều. Trong chiến trường thì Cố Hưng Tổ dùng đại đao triển khai thế công đại khai đại hợp, chiêu chiêu thức thức đều là bá mãnh vô cùng, cộng với lợi thế đại đao của hắn thì việc bổ chém trở nên cực kì nguy hiểm. Nhưng rõ ràng tên Cầm Bành tránh chiến, hay nói đúng hơn là tránh va chạm trực tiếp. Thương pháp của Cầm Bành là từ người cha gốc Đại Việt truyền tới, lấy cương nhu cùng phối hợp. Rõ ràng đây là thương pháp nổi danh của các tướng quân họ Lạc trên đất Đại Việt, chính thương pháp Trần Gia của Nguyên Hãn cũng có bắt nguồn xuất xứ từ đây nên hắn hiểu rất rõ.
Bộ thương pháp của các Lạc Tướng tộc Việt đi theo chiều hướng Xảo và Khoái, nhưng vì thể chất con cháu Trần Gia luôn rất tốt. Thế nên tổ tiên của Trần Gia đã thêm vào một điểm đó là Bá vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-tai-ban/3204198/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.