Nguyên Hãn một bên nghe chuyện này cũng động dung. Đây không chỉ là một việc giúp đỡ đơn thuần tình cảm trong nhà. Mà nó còn là một phép thử. Bởi Lê tộc là một thế gia, họ không thể đặt niềm tin chỉ thong qua lời nói của Bà Hoàn, ngay cả khi bà hoàn có là chị ruột của Lê Trung Trực đi nữa. Cái hắn muốn là tận mắt thấy được năng lực của Nguyên Hãn, cũng như năng lực của Nguyên Hãn quân.
- Thưa cậu binh lực của bọn phỉ ra sao a. Điểm đóng quân của chúng có gì đặc biệt không ạ.
- Bọn Hải Tặc này nhan số tầm 1000 nhưng trong đó sức chiến đấu tầm 500 còn lại chỉ là gia quyến của chúng mà thôi. Chúng ngụ tại đảo Phượng hoàng thuộc vịnh Tam á. Đảo này dễ thủ khó công, tuy rằng dễ đổ bộ nhưng lại khó công lên núi. Chúng dùng cây gỗ lớn tạo thành tường rào lên núi từ phía trên dùng cung tên bắn xuống nên rất khó công. Mà bọn này lại có quan hệ với Thổ ti người Hán trên đảo Hải Nam nên không thể nhờ sự trợ giúp của lũ quân Hán trên Hải Nam đảo được.
Nói rồi Lê Trung Trực rút ra một tấm bản đồ từ tay áo đưa cho Nguyên Hãn một tấm giản đồ vùng biển Vịnh tam Á và đảo Phượng Hoàng. Phải nói rằng bản đồ thời này không có cách đo đạt cẩn thận nên tỉ lệ mang tính ước chừng là chính. Không hề mô phỏng chuẩn xác tỉ lệ thực chút nào. Muốn hiểu rõ địa hình thông qua bản đồ phải xem rõ chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-tai-ban/3204053/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.